SAVANNAH – THÀNH PHỐ VẪN MUỐN ĐẾN THĂM..
Năm nay,
Cứ nghĩ mùa hè ấm áp chúng tôi sẽ ở nhà trồng ít cây kiểng
ngoài balcon, đi thăm bạn bè, nướng thịt ngoài hồ, gặp gỡ hàn huyên với những đồng
hương ở thành phố này….vv…vv… Nhưng rồi chúng tôi lại khăn gói lên đường, trạm
dừng đầu tiên là Washington để dự trại họp bạn Thẳng Tiến lần thứ 11, sau đó
chuyến du hành đi các nơi bắt đầu.
Savannah.
Tan trại, chúng tôi ở lại hai ngày đi thăm thành phố. Cũng
nói thêm khi đến và khi rời khỏi nơi này là nhờ hai người bạn thời tiểu học ở
trường Đa Nghĩa năm xưa là Bùi Việt Hùng và Nguyễn Thị Đào đã đón về đến nhà, ở
lại, đưa đi thăm thành phố, đưa vào trại lại đón về nhà rồi đưa ra phi trường
chuẩn bị đi thăm thành phố Savannnah.
Khi bạn bè hỏi thăm sẽ đi đâu trong thời gian ba tháng ở Mỹ,
chúng tôi trả lời trạm dừng đầu tiên là thành phố Savannah. Bạn bè đã thốt lên
…đó là một thành phố đẹp nên đi thăm.
Thật ra khi quyết định đi đến thành phố này, chúng tôi chỉ có
ý định là thăm cháu Long Nam đang làm việc nơi đây. Cứ nghĩ một thành phố nắng
và nóng rồi hay có những cơn bão kéo tới chưa kể là những đàn muỗi canh chờ hở
ra là tấn công con người …vv…vv…
Thế nhưng những gì trong trí tưởng tượng hình như đã khác hẳn
khi đến nơi.
Bước ra khỏi phi trường là những giọt mưa lất phất, khí hậu
nhìn vào bảng chỉ dẫn ở phi trường chỉ đúng 22 độ C, ai nấy đều mặc áo khoác mỏng
tay cầm dù. Mưa và mây đen bao phủ nhưng cháu Long Nam chỉ cười và bảo ba má
không lo đâu, chỉ vài ba phút là cơn mưa sẽ tạnh ngay. Đúng như lời cháu nói
chưa đến nhà là cơn mưa đã không còn, không khí thật dễ chịu và mát mẽ.
Thành phố Savannah,
Dân số ở đây chỉ độ hơn hai trăm ngàn dân, đa số sống vào
ngành du lịch, ngoài ra là những khu Đại Học to lớn với nhiều ngành học khác
nhau thu hút nhiều sinh viên về đây và còn có thêm một hãng máy bay chỉ chế tạo
cho tư nhân.
Phố xá được xây cất từ 1789, được biết thêm là bản tuyên ngôn
độc lập đầu tiên của nước Mỹ cũng được ký ở đây. Trong trung tâm thành phố nổi
tiếng với nhiều công viên chưng bày nhiều tượng anh hùng thời chiến tranh, công
viên rộng rãi thoáng mát trình bày rất đẹp mắt.
Trong phố nổi
bật là những con đường lát gạch cổ xưa, xe ngựa, xe thồ, xe xích lô đạp như bên
nhà được tận dụng tối đa cho ngành du lịch ở đây.
Buổi chiều đầu tiên chúng tôi được cháu LN đưa đi chơi trên
chiếc du thuyền lớn ‘Georgia Queen’, chiếc du thuyền đưa khách đi thăm vòng
quanh thành phố, nhìn ra xa là những bãi lau sậy nơi cư ngụ của hàng đàn cá sấu
hay rắn rít. Thỉnh thoảng vài ba con cá heo vụt phóng mình lên cao rồi gieo mạnh
xuống dòng nước mênh mông. Thấp thoáng một vài điếm canh của những năm đầu hình
thành vẫn còn nằm hiu quạnh nơi này và đây là nơi giao nhau của vùng biển mặn
và dòng nước ngọt.
Rời chiếc du thuyền thành phố đã lên đèn, chúng tôi được đưa
vào một quán ăn để thưởng thức món
Hamburger kèm khoai chiên sàlát sốt Mayor. Bánh
lớn còn chồng lên nhiều lớp chúng tôi nhìn nhau và thưởng thức
căng bụng mà chỉ hết một chiếc, đành phải để dư lại một phần.
Buổi sáng chủ nhật,
Từ cánh cửa
sổ nhìn ra ngôi nhà thờ to lớn đồ sộ, nóc cao vòi vọi nằm chiếm hết một góc đường.Hỏi thì ra nơi đây là ngôi thánh đường khi tài tử Tom Hanks và cuốn phim
nổi tiếng ‘Forrest Gump’ với nhiều giải Oscar đã được thu hình nơi đây. Đi tiếp
những con phố khác khắp nơi được trồng với những hàng cây được xem như là biểu
tượng của thành phố này cây ‘Spanish Moss’. Thân cây cứng, cành tán rộng bóng
mát tõa xuống hai bên lối đi nổi bật toàn thân cây là sợi tơ của giống cây chùm
gửi tạm gọi như thế bám vào dày dặc, vài cơn gió nhẹ tơ bay lung linh trong gió
vừa đẹp vừa ma quái rợn người. Cháu LN giải thích thêm nhiều phim kinh dị đã được
đến đây thu hình vào ban đêm để tăng thêm phần hấp dẫn cho bộ phim.
Rời thành phố, chúng tôi lên xe đi thăm một ngôi chùa có tên
là Cát Tường .
Chuyện kể có một vị sư về đây lập chùa, vài năm sau thì vị sư
viên tịch. Từ đó những cư sĩ mộ đạo vẫn một lòng chăm sóc chùa tới lui thờ
cúng. Trong chùa hiện nay có một vị sư người Mỹ chuyên về tu thiền đang ở đây,
hàng tuần các phật tử vẫn đến chùa tu tập tụng kinh niệm phật với lòng mong mõi
tương lai sẽ có một vị tu sĩ VN về đây trụ trì.
Rời chùa, chúng tôi được đưa đến một khu nghĩa trang
‘Bonaventure Cemetery’. Nghĩa trang này được đánh giá là đẹp nhất nhì thế giới,
vào mùa xuân hoa nở rộ xen kẻ trong những nụ hoa là hàng cây ‘Spanish Moss’ xin
tạm dịch là cây sồi tơ Tây Ban Nha, bao chung quanh những hoa là hoa và sồi tơ
này là toàn những ngôi mộ xây cất từ thời xa xưa nhìn quanh quanh như những căn
nhà be bé có cánh cổng nho nhỏ xinh xinh, hàng rào cổ điển kèm những cửa sổ như
những căn phòng đã vậy còn trang trí khắc nhiều hình ảnh hoa văn tỉ mỉ nhìn
quanh vừa liêu trai vừa đẹp như những chuyện cổ tích ngày xưa. Nghĩa trang nhìn
quanh có chút sợ hãi nhưng vẫn cuốn hút người vào xem cho thõa tính hiếu kỳ.
Hai ngày đã
trôi qua, không khí thật là dễ chịu. Hôm nay chúng tôi được đưa vào một nhà hàng nổi xây cất trên những
hàng lau sậy. Phía dưới sông là nơi nuôi cá sấu chế biến những vật dụng bằng
da. Muỗi luôn luôn là sinh vật rình rập tấn công con người, chai thuốc muỗi
mang theo bên mình không được quên khi các bạn đi thăm nơi đây. Nhìn xuống nước
đây là luồng nước ngọt và mặn giao nhau đây là sông kia là biển. ‘Wyld’ tên của
nhà hàng nổi này được đáng giá là ngon trong mười nhà hàng ở Savannah nổi tiếng
với những món ăn hải sản, chúng tôi gọi ba món tôm sốt với Mayor kèm bánh mỳ nướng,
anh Gà chọn tôm lăn bột với khoai chiên ăn với salát và món cơm có rau cải đủ
loại nướng thiệt ngon cho cháu Long Nam.
Cơn gió mát lạnh từ con sông đưa lên cản đi thật nhiều làn hơi
nóng trên cao phủ xuống, ăn ngon chỗ ngồi thoãi mái cảnh vật chung quanh trữ tình khó tả làm sao cho trọn vẹn khung cảnh này. Nhìn sang bên kia
sông một chiếc cầu dài bắt xa ra ngoài bờ sông, những tưởng sau khi ăn xong
chúng tôi sẽ sang đó và đi dạo một vòng tiếc là khi đi đến nơi mới biết là nơi
này thuộc về trường hàng hải kế bên và cuối tuần thì trường đóng của.
Một ngày lại trôi qua,
Sáng hôm nay khí hậu tăng lên hơn ba mươi mốt độ, mới sáng sớm
mà hơi nóng đã lan ra khắp nơi. Dùng xong điểm tâm là chúng tôi rời nhà đi thăm
ngôi nhà kỷ niệm của vị nữ Hướng Đạo đầu tiên của Mỹ Quốc, bà Juliette Gordon
Law.
Khu nhà bao chung quanh là một vườn hoa rộng lớn, bước vào
gian đầu tiên sau cánh cửa lớn là khu triễn lãm đầy những kỷ vật huy hiệu của nữ
HĐ Mỹ. Những phòng kế tiếp là nơi bà đã sinh ra, lớn lên, sinh hoạt của bà suốt
quãng đời HĐ.
Trong căn
nhà to lớn này đúng nghĩa phải là ngôi biệt thự của bà Juliette chưng bày nhiều
hình ảnh, kỷ vật HĐ, nơi bà sinh hoạt cắm
trại cùng những hoạt động lúc sinh thời và cuối cùng khi ra khu vườn hoa rộng lớn
kia là một bức tượng được tạc bằng đồng đen thật sống động mỹ thuật bà Juliette với bộ đồng phục HĐ Mỹ lúc bấy giờ.
Ghé đến ngồi cạnh bức tượng này chúng tôi đã chụp vài bức ảnh kỷ niệm cho
chuyến đi đầy lý thú này.
Savannah,
Thành phố được biết với những cây sồi ‘Spanish Moss’ và hoa
sen súng mọc trên cây, hoa to như chiếc dĩa thường dùng ăn sáng và màu trắng
xinh đẹp vô cùng. Khắp nơi được dựng nhiều công viên to rộng mát mẻ bởi những
cây sồi tơ Tây Ban Nha. Người dân bản xứ hay ngàn ngàn khách du lịch đều thích
thú khi ghé thăm nơi này.
Buổi trưa
khi con nắng nóng hừng hực phủ xuống thành phố này thì người người hầu như trốn
vào những quán ăn hay đi mua sắm chờ đến khi cơn nóng dịu dần thì họ ào ra đường
như lễ hội. Nhìn xem chung quanh, con đường lát từng ô gạch con con kèm tiếng
xe ngựa lóc cóc, tiếng còi xe bus in ỏi với người hướng dẫn viên du lịch và
Micro trên tay, chưa nói đến hàng dãy xe xích lô đạp chuông leng keng chạy đón
khách khắp nẻo đường.
Chúng tôi đi dạo một vòng quanh thành phố, phố xá nhà cửa
xinh đẹp gọn gàng. Nơi nào cũng là khu Đại Học, đi ngang trường cao đẳng mỹ thuật
cổ kính và to lớn chúng tôi dừng chân ngắm nghía đâu đâu cũng xinh đẹp và dễ
thương.
Buổi chiều đã xuống dần, ánh nắng không còn gay gắt như ban
trưa chỉ còn vài ba tia nắng nhẹ soi lung linh qua những hàng cây sồi những sợi
tơ chùm gửi bám chắc vào cành cây sồi to lung linh bay lượn trên không trung. Cảnh
cứ mơ mơ thực thực làm mê mẩn người xem không muốn rời chân.
Hôm nay
chúng tôi đi ra biển,
Từ trung tâm xe đưa ra biển độ nửa giờ.
Gần bờ biển là một cổng chào mừng quan khách đi qua cổng là
chiếc cầu gổ rộng lớn đưa chúng tôi ra thật xa. Nhìn xuống dòng nước đen ngòm
không thấy
màu xanh bất giác lại nhớ năm nào đi ra biển cũng làn nước
này, cũng màu đen ngòm này, cũng mùi biển mặn sao mà lại khác xa dường nào.
Đi dạo trên bãi cát mềm xa không thấy nơi nào là điểm dừng,
sóng đánh dạt dào dưới chân lâu lâu một con sóng lớn đổ vào như muốn cuốn mình
ra biển khơi…..mặt trời lặn dần thật đẹp, chúng tôi vẩn vui đùa bên cát biển đạp
lên những vỏ sò đã bể tan từng mảnh vụn nhắc chuyện xưa kể cho cháu LN nghe lại
những kỷ niệm khi còn bên nhà.
Rời biển
chúng tôi quay về trực chỉ hướng tiệm kem ‘Leopold´s Ice Cream’. Hiệu kem lâu đời
được thành lập gần trăm năm nay, ai đến thăm Savannah đều đã ghé nơi này một lần.
Nhìn những dãy dãy người xếp hàng chờ mua kem tôi không biết
đến khi nào mới tới lượt mình vậy mà cháu LN tươi cười nói hôm nay mình hên vì
….ít người xếp hàng đó má… mọi lần có khi năm sáu dãy dài mỗi dãy có chừng sơ
sơ ba bốn chục người….hihi
Ui…..hôm
nay mình hên.
Khách kiên nhẫn chờ, cô nhân viên mang những ly nước đá
lạnh và cả Menu đặt kem ra lựa sẵn cho bớt thời gian chọn khi
vào trong. Nhân viên bán hàng thật lịch sự mặc kệ hàng dài khách chờ họ sẵn
sàng đưa những loại kem cho khách thử đến khi nào hài lòng và mua mới thôi. Lối
kinh doanh chúng ta nên học hỏi, một phần kem bốn đô la nhưng hai phần chỉ có năm đô rưỡi dĩ nhiên ai vào mua cũng mua
hai phần và cười hả hê vì …..rẻ…..hihi.
Bạn nào đến thăm Savannah hãy nhớ ghé tiệm kem này nha. Địa
chỉ không cần ghi vì khi lên xe ngựa, xe thồ, xe bus, Uber, taxi …vv…vv…ai cũng
đưa bạn đến đúng nơi này.
Đêm nay chúng tôi được vào thưởng thức một tiệm ăm được đánh
giá là ngon nơi đây. Nhà hàng ‘Một Năm Mười Room’.
Nhà hàng này nổi tiếng với lời đồn xa gần ….thực khách vào ăn
món thịt bò hầm nhừ với sốt rượu vang đỏ hay món thịt bò với rau cải nướng cùng
khoai tây quết nhuyển rồi chiên vàng ngon đến nổi vừa đưa vào miệng …….ăn xong
một miếng thực khách đã òa lên khóc…..vì chưa bao giờ được ăn ngon như thế.
Long Nam cũng đã gọi hai món trên cho ba má dùng thử xem
trình độ thưởng thức của chúng tôi ra sao.
Hai dĩa thức ăn mang ra trình bày rất đẹp, phía dưới hai miếng
thịt bò hầm rượu bên trên nào là rau cải nướng vàng ươm đậu cà bắp ớt xanh đỏ bắt
mắt lắm làm người ta muốn thưởng thức ngay xem ra sao…..chỉ tiếc là trình độ
thưởng thức của chúng tôi chưa cao như mong muốn nên khi dùng xong hai đứa chỉ
nhìn nhau không khóc cũng không cười chỉ
an ủi nhau là …….thưởng thức một lần cho biết cũng không thiệt thòi gì.
Mội buổi ăn chiều không quên.
Còn thật nhiều nơi ở Savannah chúng tôi không đủ thời gian đi
thăm. Lần tới nếu có duyên chắc chắn chúng tôi sẽ ghé thêm lần nữa, sẽ đi khắp
hang cùng ngỏ ngách hơn, thăm đủ các di tích lịch sử mà lần này chưa đi được, con đường hoa thiệt đẹp với hàng
Spanish Moos nổi tiếng với những đàn muỗi luôn chờ để bám vào da …
Nhưng các bạn sẽ không lo ngại những chuyện nhỏ này, thuốc muỗi
trong xách tay là an toàn ngay bù lại những danh lam thắng cảnh, di tích lịch sử,
ăn uống ngon lành, phố xá thật hữu tình chắc chắn chuyến đi du lịch ở Savannah
khiến bạn hài lòng không ít.
Xin chào thành phố Savannah xin hẹn một ngày trở lại.
Minh Trang
Munich, ngày cuối tháng 11- 2018.