LỜI HAY Ý ĐẸP ( SƯU TẦM )

 
 
RỒI CŨNG QUA
 
Những người "có tuổi" thường vẫn thích sống với cái quen, với cái cũ. Khó lòng thay đổi với bất cứ lý do gì. Nhưng, dù muốn dù không rồi cái gì cũng sẽ qua với thời gian.
 
            Mới đó mà công trình "khó xử" cũng chuẩn bị hoàn thành.
 
            Chuyện là ngôi nhà của tu viện dầm mưa dãi nắng gần nửa thập kỷ đã đổ màu hoen ố. Để sơn phết lại quả là điều vô cùng khó bởi lẽ khó mà di dời "cố đô" nhất là của các cụ già khó chịu. Có cụ cương "cố thủ" dù đã được nhiều người thuyết phục nhưng cụ quyết "sống chung với bụi" chứ không hề xoay chuyển. Cụ đưa ra cái lý của cụ và vì "có tuổi" nên rồi cũng nhường cụ một bước.
 
            Ngày xưa, mẹ tôi cũng thế. Căn nhà quá cũ, chúng tôi chỉ muốn quét vôi lại căn nhà nhìn cho sáng sủa một tí nhưng bà không chịu. Mẹ giận khi chúng tôi đề nghị quét vôi và sơn lại nhà cho sạch sẽ nhưng mẹ không đồng tình với ý kiến. Thế nhưng, căn nhà đã quá cổ và quá bẩn nên chúng tôi nài nỉ để được làm. Khi chúng tôi làm, bà giận bỏ đi qua nhà người quen ở . Hết sức tranh thủ và cố gắng, chỉ sau 2 ngày chúng tôi đã hoàn thành "công trình bất đắc dĩ". Sau khi làm, căn nhà xem ra sáng sủa và sạch sẽ hơn xưa nhiều.
 
 
♦♦♦
 
 
            Rồi thời gian cũng qua đi. Người "khó chịu" nhất trong gia đình cũng ra đi. Lần sửa nhà mới nhất chúng tôi lại càng nhớ người "khó chịu" bởi lẽ chúng tôi đại tu lại ngôi nhà thân yêu nhưng người "khó chịu" không còn chịu khó để nhăn nhó chúng tôi như xưa nữa.
 
            Thời gian qua đi, người "khó chịu" cũng qua đi và một ngày nào đó, bản thân tôi cũng qua đi. Rồi cũng qua theo thời gian.
 
            Mấy ngày này, ra vào tu viện, đi ngang và nhìn tòa nhà tu viện đang khoác trên mình chiếc áo mới thấy cũng hay. Dù không thích, dù khó chịu với bụi bặm và nhiều điều khác bất tiện nhưng thời gian qua đi thì công trình chuẩn bị đi vào đoạn kết. Nghĩ như thế để thấy rằng cuộc đời cái gì rồi cũng qua đi.
 
            Đọc sách, lật qua trang, ta vẫn có thể lui lại để đọc trang cũ nếu cần. Xem tấm hình trên chiếc màn hình vi tính, nếu cần cũng chỉ cần nhấn phím xem lại vẫn xem được. Căn nhà, ta sơn màu không thích ta có thể sơn lại. Cái gì cũng có thể làm lại, cái gì cũng có thể trở lại được nhưng thời gian không bao giờ trở lại. Thời gian cứ qua đi qua đi, ngay như khi tôi ngồi viết dòng suy tư này thì chiếc kim của đồng hồ vẫn cứ quay. Viết xong chắc chắn một điều là không thể nào quay thời gian trở lại được.
 
            Cũng như vậy, sáng hôm nay có dịp nhìn lại những bức hình kỷ niệm xưa nhân dịp các cha các thầy đi giảng Đại Phúc. Những mái đầu xanh ngày ấy từ những năm về trước khi các cha các thầy đi giảng Đại Phúc ở Ba Ngòi, ở Phú Lâm, ở Plei Chuet ... nay đã nhuốm màu muối mà ít thấy tiêu. Trong số các vị đó cũng có một số vị nay đã không còn hiện diện ở trần gian với anh em, sống chung cộng đoàn, chung một mái nhà như ngày xưa nữa. Thậm chí, chẳng còn thấy nụ cười khi chia sẻ niềm vui hay nét mặt giận hờn khi gặp chuyện trái ý nữa.
 
            Cứ nghĩ lại xem có đúng không ? Trong cuộc sống, có những lúc hết sức nóng giận vì trái ý nhưng rồi thời gian cũng qua đi chứ không ai ở mại trong cơn giận cả. Niềm vui, vinh quang của cuộc đời cũng sẽ qua đi với thời gian. Chẳng có gì tồn tại. Chỉ còn tình yêu, chỉ còn nhân đức, chỉ còng lòng mến, chỉ còn lòng nhân còn ở lại với cuộc đời con người mà thôi.
 
            Tâm tình của tác phẩm "Không tên số 5" cũng gợi cho ta nhiều suy nghĩ :
 
            ... Hãy đến chia nhau nghèo khó
            Quên lo tương lai mịt mờ
            Hãy cố yêu người mà sống
            Lâu rồi đời mình cũng qua
            Lâu rồi đời mình cũng qua
            Xin em đôi tay nuột nà
            Xin em đôi môi thật thà
            Thật thà chịu nhiều xót xa
            Hãy cố vươn vai mà đứng
            Tô son lên môi lạnh lùng
            Hãy cố yêu người mà sống
            Lâu rồi đời mình cũng qua.
 
            Vâng ! Lâu rồi thời gian cũng qua đi và ta sẽ già yếu ... và ... đến một ngày nào đó đời mình cũng sẽ qua đi.
Sưu tầm từ Internet
 
 
 
VỀ CHÍNH MÌNH
 
SỐNG
 
 
 
ĐỜI PHÙ DU HAY ĐỜI THIÊN THU
 
 
 

Con người ngày nay xem ra họ rất cần tiền và chỉ cần tiền. Vì tiền mà họ bỏ rơi nhau, làm hại nhau, có khi loại trừ nhau. Có những gia đình ngày xưa nghèo chỉ ăn mắm muối mà hạnh phúc bên nhau, nay có lắm tiền nhiều của thì tranh giành lẫn nhau và xa rời nhau. Có những bạn bè khi cơ hàn là bạn chí cốt của nhau đến khi giầu sang lại quên đi tình nghĩa năm xưa. Có những mối tình phải ngậm ngùi chia tay chỉ vì đồng tiền xem trọng hơn con người mình yêu.
Cuộc đời vẫn là thế! Tình người dễ thay trắng đổi đen. Có thể vì một chút bổng lộc mà làm hại lẫn nhau. Người ta sống như thể không bao giờ chết. Sống giành giựt lẫn nhau. Bon chen, lừa đảo và làm hại lẫn nhau chỉ vì tiền. Một cuộc sống đề cao đồng tiền thì khác chi một chiến trường cạnh tranh đầy khốc liệt. Một cuộc sống chỉ lo tranh giành làm sao có giây phút tận hưởng cuộc sống mà Chúa đã tặng ban?
Tôi nhớ có một bài thơ của ai đó viết rằng:
 
Ta cứ tưởng trần gian là cõi thật
Thế cho nên tất bật đến bây giờ !
Ta cứ ngỡ xuống trần chỉ một chốc
Nào ngờ đâu ở mãi đến hôm nay !
 
Nhưng rồi với những ngày tháng tất bật ngược xuôi đã giúp con người khám phá ra sự thật của kiếp người. Một kiếp con người thật mong manh, thật phù du!
 
Bạn thân ơi! Có bao giờ bạn nghĩ
Cuộc đời này chỉ tạm bợ mà thôi
Anh và tôi giàu sang hay nghèo khổ
Khi trở về cát bụi cũng trắng tay
 
Nếu hiểu rằng cuộc đời là phù du thì xin đừng tranh chấp, đừng tích lũy của cải phù vân. Hãy sống cho vui vẻ với cuộc đời và với mọi người:
 
Cuộc đời ta phù du như cát bụi
Sống hôm nay và đâu biết ngày mai ?
Dù đời ta có dài hay ngắn ngủi
Rồi cũng về với cát bụi mà thôi
 
Và hãy sống yêu thương đùm bọc lẫn nhau thay cho những bon chen ganh ghét, hận thù nào có ích chi?
 
Thì người ơi! Xin đừng ganh đừng ghét
Ðừng hận thù tranh chấp với một ai
Hãy vui sống với tháng ngày ta có
Giữ cho nhau những giây phút tươi vui
 
Nếu ta biết sống cho nhau và vì nhau, ta sẽ không bao giờ nuối tiếc vì cuộc đời đã qua. Con người chỉ tiếc nuối khi mình sống quá ích kỷ mà làm tổn thương đến đồng loại mà thôi.
 
Khi ra đi cũng không còn nuối tiếc
Vì đời ta đã sống trọn kiếp người
Với tất cả tấm lòng thành thương mến
Ðến mọi người xa lạ cũng như quen
 
Con người cần phải hiểu được nguyên lý của tạo vật : là cát ta sẽ về với bụi, lúc đó ta mới sống không bon chen, không tích lũy, nhưng luôn yêu thương quảng đại trao ban cho tha nhân.
Ta là cát ta sẽ về với bụi
Trả trần gian những cay đắng muộn phiền
Hồn ta sẽ về nơi cao xanh ấy
Không còn buồn lo lắng chốn trần ai!
 
Lời Chúa hôm nay cho chúng ta thấy hai nhân vật tiêu biểu cho hai loại người hôm nay: tham quyền và tham tiền. Kẻ tham quyền thì dùng quyền bính để ăn chận tài sản người khác. Kẻ tham tiền thì lo vun quén cho đầy kho. Mẫu số chung của cả hai loại người này là  ích kỷ, chỉ lo cho bản thân và không màng tới tha nhân, cho dù đó là người thân của mình.
 
Người anh đã dùng quyền bính để khước từ việc chia gia sản cho người em. Người phú hộ vì tham tiền nên chỉ lo nghĩ đến việc tích góp của cải đến nỗi không còn thời giờ dành cho tha nhân. Họ tham tiền, tham quyền đến mức độ coi tha nhân là kẻ thù, là kẻ đang tranh giành địa vị và tiền tài với mình. Họ không cần tình bạn, họ chỉ cần tiền. Họ không cần người thân, họ chỉ cần kho lẫm chất đầy vàng dư. Họ đâu hiểu được rằng tất cả chỉ là phù vân. Sự sống đời sau mới là vĩnh cửu. Và sự sống vĩnh hằng không thể mua bằng tiền bạc, càng không thể tìm kiếm bằng vũ lực mà bằng lòng nhân nghĩa. Lòng nhân nghĩa đối với đồng loại bao hàm tinh thần yêu thương và phục vụ.  Yêu thương nên sẵn lòng dấn thân và phục vụ vì lợi ích của tha nhân. Yêu thương nên sẵn lòng nhường nhịn và chia sẻ lẫn nhau. Yêu thương nên sẵn lòng hy sinh bản thân mình để tìm niềm vui trong phục vụ tha nhân.
 
Ước gì mỗi người chúng ta luôn biết dùng gia sản là tài năng và khả năng của mình để mua lấy bạn hữu Nước Trời mai sau. Xin đừng tích lũy kho báu hư nát đời này mà hãy tích lũy công đức cho đời sau.
 
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
 
 


TỰ LẬP
 
 
TỰ TIN
 
 
BÀI HỌC TRÊN ĐƯỜNG ĐỜI
 
 
NIỀM TIN
 

 
 
5  CÁI PHÚC LỚN NHẤT CỦA MỘT ĐỜI NGƯỜI
 
 
Đời người, phúc họa tương y, trong họa tất đã có phúc. Vậy nên, suy nghĩ một chút, khi gặp khó khăn thống khổ chẳng phải chính là lúc để rèn luyện cho mình một ý chí kiên cường, một tinh thần vững chãi.
 
Đời người có năm cái phúc
 
Bình an là phúc:
Suy nghĩ một chút, trên đời có bao nhiêu người đang phải chịu cảnh chiến tranh loạn lạc, đang sống trong tranh đấu, hiểm nguy. Chúng ta được sống trong bình an thì nhất định là đại phúc.
 
Khỏe mạnh là phúc:
 Suy nghĩ một chút, mỗi ngày trên thế gian có biết bao nhiêu người đã khuất, bao nhiêu người bị thương, bao nhiêu người nằm viện. Chúng ta khỏe mạnh, tráng kiệt, vậy không phải đã là có phúc rồi sao?
 
Khờ khạo là phúc:
Suy nghĩ một chút, xưa nay có bao nhiêu người thông minh quá lại bị thông minh hại, vậy nên có lúc chỉ muốn làm kẻ khờ. Thông minh khó, khờ khạo khó, từ thông minh chuyển sang khờ khạo càng khó, buông tay ra, lùi một bước, lòng yên ổn.
 
Chịu thiệt là phúc:
Suy nghĩ một chút, trên đời có bao nhiêu người khôn lanh, rốt cuộc có mấy người là khôn thực sự. Có rất nhiều người cam chịu thiệt thòi, luôn phải gánh chịu nhiều hơn, nhưng từ xưa đến nay, người cam chịu thiệt thòi so với người khôn lanh thì luôn hạnh phúc hơn.
 
Kính dâng là phúc:
Suy nghĩ một chút, trời đất tại vì sao có thể lâu dài vậy? Bởi vì trời đất không phải vì chính mình mà tồn tại, cho nên mới lâu dài. Ánh nắng mặt trời, không khí tại sao có thể dài lâu vậy? Bởi vì mặt trời, không khí bằng lòng giao hết cho muôn loài, cho nên mới lâu dài.
 
Đại Vũ, Ngu Công tại sao lại được mọi người ghi nhớ mãi? Bởi vì họ vô tư vô ngã, chỉ muốn làm điều tốt cho muôn dân, người ta mới có thể khắc ghi họ. Từ xưa đến nay, kính dâng chính là phúc.
 
 
Đời người có 10 thứ cần phải tu dưỡng
Thiện dưỡng đức: Mỗi ngày hành thiện, tích thiện thành đức.
Cười dưỡng thọ: Cười một cái, trẻ hơn mười tuổi; cười mỗi năm, trẻ mãi không già.
Họa dưỡng phúc: Phúc họa tương y, tránh họa đắc phúc.
Xả dưỡng đắc: Xả không tiếc nuối, có xả tất có được.
Thành dưỡng bạn: Đối xử với mọi người thành tâm thành ý, tình bạn ắt sẽ dài lâu.
Tĩnh dưỡng tâm: Tùy kỳ tự nhiên, thanh tĩnh dưỡng tâm.
Động dưỡng thân: Tập luyện điều độ, thân thể khỏe mạnh.
Học dưỡng thức: Học hỏi nhiều sẽ biết kiến thức, đọc sách nhiều giúp hiểu lý lẽ.
Cần dưỡng tài: Người biết cần cù, siêng năng ắt giàu có.
Ái dưỡng gia: Gia đình hòa hợp vạn sự hưng thịnh, gia đình yêu thương nhau vạn sự tất thành.
Đời người có ba việc cần phải biết
(1) Đầu tiên là biết người, cũng là việc quan trọng bậc nhất
Biết người rồi, làm việc sẽ thuận lợi, sẽ thành công. Hiểu sai người, làm việc sẽ có nhiều ngăn trở, sẽ thất bại. Vậy nên, trong cuộc sống cần phải tìm đúng người.
 
Phải tìm quý nhân ủng hộ: Có quý nhân phù trợ, giống như lưng tựa đại thụ, hóng gió mát, sự nghiệp như diều gặp gió mà phất lên cao.
Phải tìm người thân yêu trợ giúp: Phía sau sự thành công của một người đều có một bàn tay của người thân tài giỏi. Có người thân yêu trợ giúp, chẳng khác nào làm chơi ăn thật.
Phải tìm bạn bè trợ lực: Đi thuyền cần có mái chèo tốt, có bạn bè trợ lực, chắc chắn sẽ xuôi gió xuôi thuyền.
Phải tránh âm mưu của tiểu nhân: Thà cãi nhau với quân tử còn hơn nói chuyện với tiểu nhân. Gặp phải kẻ tiểu nhân, 36 kế, chuồn là thượng sách.
(2) Thứ hai là phán đoán sự việc
Con người miễn là còn sống, thì luôn phải làm việc hay nghĩ tới công việc. Có thể nói việc bất ly thân, thân không rời việc. Sự khác biệt giữa người với người chính là khả năng phán đoán.
Phán đoán chuẩn xác trong thương lượng buôn bán, thì sẽ kiếm được lời. Phán đoán chuẩn xác chính sự quốc gia, thì liền có thể làm quan.
Trong cuộc sống sẽ gặp phải những việc lớn, việc nhỏ, chuyện tốt, chuyện xấu, việc gấp, việc khó. Khi đối với chuyện phức tạp rắc rối, điều đầu tiên bạn nhất định phải làm là phán đoán tốt xấu, phân rõ chuyện lớn nhỏ, khó dễ, chuyện cần làm gấp, chuyện có thể rời lại. Nhất định phải phán đoán được việc mình sẽ làm, phán đoán chuẩn rồi mới làm.
(3) Thứ ba là dưỡng sinh
Sức khỏe là tài sản quan trọng nhất của đời người. Bởi vậy, nhất thiết phải biết dưỡng sinh. Muốn dưỡng sinh tốt cần làm được hai dưỡng, mười phải.
Hai dưỡng
Dưỡng sinh đầu tiên phải bồi dưỡng tâm: Bệnh tùy tâm sinh, có nhiều bệnh nguyên nhân chủ yếu là do tâm lý bản thân không tốt. Tâm trạng vui vẻ, khoan khoái, dễ chịu là cái gốc cho một thân thể tráng kiệt. Dù sao cũng không nên vì cớ gì mà suy tư, sinh hờn dỗi, mù quáng lo lắng, dày vò bản thân mình.
Dưỡng sinh cần coi trọng việc dưỡng dạ dày: Bệnh từ miệng mà vào, không ít loại bệnh là vì ăn mà gây ra họa. Lúc chuẩn bị ăn cái gì, nhất định phải chú ý quan sát và suy nghĩ một chút, xem xem mình có nên ăn hay không, nên ăn nhiều hay ít. Ăn vào rồi thì khó nhả ra, nhất định không được thích gì ăn nấy, đừng để cái miệng làm tổn hại sức khỏe của bạn.
Mười phải
Tâm phải tĩnh, thần phải định, đầu phải tỉnh, bụng phải rỗng không, chân phải nóng, cẳng phải động, ăn phải đa dạng, ham muốn phải tiết chế, uống thuốc phải thận trọng, thân thể phải kiểm tra.
 
Tác giả bài viết: Hoàng Sâm dịch
 
 
VẺ ĐẸP CUỘC SỐNG
 
 
SỐNG LẠC QUAN
 

 
 
 
CHIẾC ĐỒNG HỒ BỊ MẤT
 
Một lần nọ, có một người nông dân bị mất một chiếc đồng hồ trong kho thóc. Đó không phải là một cái đồng hồ thông thường bởi nó còn có giá trị về mặt tình cảm đối với ông.

Sau một thời gian dài tìm kiếm vô vọng, người nông dân phải nhờ sự trợ giúp của những đứa trẻ đang chơi bên ngoài. Ông hứa, nếu ai tìm được chiếc đồng hồ bị mất sẽ được thưởng.
Nghe thấy vậy, đám trẻ con nhanh chân chạy xung quanh kho thóc tìm kiếm. Chúng đi khắp nơi, lục tìm ở mọi chỗ, từ nơi chứa thóc đến tận cả chỗ cho gia súc ăn, nhưng vẫn không thấy. Chỉ đến khi ông đề nghị bọn trẻ dừng việc tìm kiếm thì có bé trai chạy tới và yêu cầu ông cho nó một cơ hội nữa.

Người nông dân nhìn đứa bé và nghĩ: “Tại sao lại không chứ? Sau tất cả thì cậu bé này có vẻ khá chân thành”. Ông dẫn cậu bé trở lại trong kho. Một lúc sau, cậu đã chạy ra và trên tay là chiếc đồng hồ của ông. Người nông dân rất hạnh phúc và ngạc nhiên, ông hỏi cậu bé: “Làm cách nào mà cháu có được nó, sau khi tất cả các bạn khác đã từ bỏ?”.

Cậu bé đáp: “Cháu không làm gì cả và chỉ ngồi im một chỗ để lắng nghe. Trong im lặng, cháu thấy tiếng kim đồng hồ chạy và theo đó cháu tìm ra nó”.

Sự tĩnh lặng trong tâm hồn có thể sẽ tốt hơn so với một trí não luôn hoạt động. Hãy để cho tâm trí của bạn những phút giây nghỉ ngơi, thư giãn hàng ngày. Và hãy xem, sự hiệu quả mà nó đem lại khi giúp bạn xây dựng cuộc sống hằng mong đợi của mình.
Thu Trang (Dịch từ Academictips)

 
 
 
TRẢI NGHIỆM SỐNG
 
 
ĐƠN GIẢN SỐNG THEO CHÍNH MÌNH .
 
 
– Khi bạn im lặng, những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn biết lắng nghe,  những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn khinh người.
 
– Khi bạn nói, những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn biết chia sẻ,  những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn nói nhiều.
 
– Khi bạn nói về những điều to lớn, những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn đang truyền cho họ cảm hứng, những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn đang “nổ”.
 
– Khi bạn nói về những điều rất đời thường, những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn giản dị,  những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn tầm thường.
 
– Khi bạn sống thật, những người yêu thương bạn sẽ tha thứ và yêu thương bạn nhiều hơn, những kẻ ghét bạn sẽ lại càng căm ghét bạn hơn.
 
– Khi bạn hy sinh, những người yêu thương bạn sẽ nói “cảm ơn”, những kẻ ghét bạn sẽ nói “đạo đức giả”.
 
 
 
– Hãy đơn giản sống theo cách của chính mình.
 
Không ai hoàn hảo cho nên mình sống không ích kỷ,  sống tử tế và ” tự mình biết riêng mình, và ta biết riêng ta ” là được rồi !

Jos-Ant.MG
 
Tâm Ngôn dịch
 

 KHOAN DUNG ... THANH THẢN
 
 
 
 
NHẪN
 
 
 
 
PHÉP LẠ CỦA TIẾNG CƯỜI
 
Mục đích cuộc đời này là đi tìm hạnh phúc và hưởng hạnh phúc. Biểu hiệu của hạnh phúc là tiếng cười. Tiếng cười đây là tiếng cười chân thực, hồn nhiên, thoải mái và tự phát, tiếng cười ròn rã, cười ngặt nghẽo, bò lăn bò càng, cười tít mắt, chứ không phải tiếng cười gượng hay xã giao.
 
 
Xưa nay đã có bao nhiêu bài nghiên cứu và đề cao gíá trị của tiếng cười. Nụ cười là phương tiện mở đầu cuộc giao tiếp mà ta không cần phải phiên dịch hay dùng ngôn ngữ để diễn tả. Nụ cười mang ‎ý nghĩa ta muốn nói với mọi người rằng ta hạnh phúc. Nó hoàn toàn tự phát chứ không phải do cố gắng. Nụ cười tự nhiên và thành thực được biểu lộ qua miệng và khóe mắt. Nụ cười không chỉ biểu lộ cái hạnh phúc của ta mà còn có khả năng tạo cảm giác hạnh phúc cho người. Những người có cuộc sống hôn nhân hạnh phúc thì thường có nụ cười rạng rỡ hơn những người ly thân ly dị. Nụ cười vui tươi có tác động đến vùng bắp thịt quanh miệng và khu vực cơ vòng quanh khóe mắt, nó làm cho mắt sáng lên và long lanh. Ta thấy vui hơn không những khi cười mà cả sau khi cười.

 
Cha ông Việt Nam chúng ta đã nói từ ngàn xưa: Một tiếng cười bằng mười thang thuốc bổ. Nguyệt san lâu đời và uy tín quốc tế Reader’s Digest đã gọi tiếng cười là thần dược, là thuốc tiên, Laughter is the best medicine.
 
Triết gia Bertrand Russel đã nói nhiều lời chí lý về tiếng cười, như ‘Tiếng cười là thần dược miễn phí nhưng vô cùng hiệu nghiệm’, hay ‘Tiếng cười không mất tiền mua mà nó mua được tất cả, nó mua được sức khoẻ cả thể xác cả tinh thần, nó mua được tình yêu, hoà khí, nó tạo được sự đoàn kết
 
Nhiều người bi quan cho rằng cuộc đời là bể khổ, nhưng ông Trời đã cho ta thuốc thánh để cứu khổ đó là tiếng cười. Mẹ Teresa Calcutta đã ý thức được việc này nên trước khi về cõi ngàn thu Mẹ đã dặn các môn sinh: Các con hãy cười nhiều hơn nữa.
 
 
Nói đến đây thì tôi nhớ tới một ông linh mục nổi tiếng ở Los Angeles hồi xưa, thập niên 2000. Đó là Cha Maurice Chase. Báo chí cho biết rằng trong nhiều năm, cứ mỗi sáng Chúa Nhật, dù mưa hay nắng, ông đều đến khu vực đông người vô gia cư. Mỗi người ông tặng một đô la và một cái vỗ vai, vừa cười ông vừa nói lời thăm hỏi. Có người bảo ông: Muốn cho tiền tại sao Cha cần phải tới trao tận tay cho họ ? Ông cha vừa cười vừa trả lời: Tôi không những cho họ 1 đồng mà tôi còn cho họ một nụ cười và một câu chúc lành. Tôi đã làm y như lời Mẹ Thánh Teresa Calcutta: Muốn an ủi người nghèo, cho tiền là một chuyện, nhưng chuyện quan trọng hơn là cười với họ và nói lời yêu thương. Bạn để ‎ý‎ quan sát mà coi, đa số chúng ta chỉ bỏ đồng bạc vào nón người homeless rồi vội vã đi ngay.
Trong Phật Giáo tôi thích nhất tượng Đức Phật Di Lặc. Miệng cười mở rộng thật lớn của Ngài đẹp vô cùng. Một lần tôi nghe giảng pháp trên TV, tôi thấy vị hòa thượng lập đi lập lại câu kệ này mà tôi rất thích, tôi đã thuộc lòng:
 
Nụ cười và hơi thở
Hai tác phẩm tuyệt vời
 
Nuôi dưỡng mầm hạnh phúc
Cho ta và cho người
 
Họa sĩ Picasso tuy nổi tiếng về ngành họa nhưng đã nói một câu rất hay về kinh nghiệm cuộc đời: Bạn đừng để ý tới chiều cao, sức nặng hay số tuổi vì đây là việc của y sĩ. Việc của bạn là hãy lo sao cho cuộc sống được hạnh phúc, được đầy tiếng cười.
 
 
Về mặt vật lý, cái gì xảy ra khi ta tức giận? Thưa, khi ta tức giận thì các bắp thịt ở đầu, ở mặt, ở cổ căng lên; máu từ tim chạy nhiều lên mặt nên mặt ta đỏ bừng, miệng ta ngậm lại, răng cắn vào nhau, ta thấy nghẹn ở cổ, nghẹt thở, tim ta đập thình thình. Còn khi ta cười, nhất là khi ta cười ha hả, cười giòn, thì tất cả các bắp thịt trên đây đang căng cứng đều giãn nở, miệng mở rộng, khí độc bay ra, dưỡng khí ùa vào, máu lưu thông dễ dàng, người như tỉnh lại.
 
 
Tôi cũng vừa đọc một bài nghiên cứu về tiếng cười, trong đó tôi thích nhất đoạn viết rằng tiếng cười làm đẹp da mặt, các bà các cô nhớ kỹ việc này nha. Rằng khi cười, các cơ mặt co giãn nhịp nhàng nên cười sẽ giúp làm mờ đi các vết nhăn. Khi cười, các cơ mặt vận động tăng cường lưu thông khí huyết góp phần làm tươi tắn làn da. Người có tính tình vui vẻ luôn tươi cười sẽ giữ được nét mặt trẻ lâu. Tại sao ta không chăm sóc da mặt bằng loại ‘mỹ phẩm’ thiên nhiên, miễn phí và hiệu nghiệm này?

BS William Fry của Đại Học Stanford cho biết khi cười thì các bắp thịt ở cổ, ở mặt ở đầu ở ngực ở bụng đều hoạt động đồng loạt, và nhờ vậy mà tình trạng đau nhức của cơ thể bớt đi. Riêng những người bị phong thấp, đau khớp xương, đau đầu nên cười lớn tiếng.
 
Trong hội nghị quốc tế về y khoa tại Montréal, Canada, tháng 6, 1997, phái đoàn Y Khoa Oakhurst ở Los Angeles đã trình bày một bài rất giá trị về hiệu quả của tiếng cười. Theo kết quả nghiên cứu của Viện thì những ai đã bị bệnh tim, đã bị đột qụy, mỗi ngày chỉ cần cười 15 phút thì bệnh tim không bao giờ tái phát nữa.

 
Chuyện xưa chép rằng nhà bác học và triết gia Henri Bergson vì làm việc tinh thần nhiều qúa nên hay bị choáng váng nhức đầu và ngộp thở. Ông đã đi gặp nhiều bác sĩ nhưng căn bệnh này không hề hết. Cuối cùng, may thay, ông gặp được một bác sĩ chuyên ngành, ông này đã chữa cho ông Bergson lành bệnh bằng thuốc tiên. Ông bảo ông Bergson không cần uống thuốc gì cả, ông chỉ cần tối nào cũng đến hý viện để xem các chú hề làm trò. Ông đã đi xem, đã cười rất nhiều và quả nhiên ông hết bệnh

Đây cũng là cách chữa bệnh của ông Francois Rabelais người Pháp ở thế kỷ 15. Rabelais là một thày tu, một văn sĩ, một chuyên viên giải phẫu. Ông chủ trương dùng tiếng cười để chữa bệnh, nên trong tiếng Pháp gọi phuơng pháp chữa bệnh này là ‘ le rire rabelais. Theo Rabelais, chỉ có loài người mới biết cười, le rire est le propre de l’homme. Cười là một đặc ân Tạo Hoá tặng cho con người, chúng ta hãy xử dụng nó.
 
Có 2 loại cười. Loại cười chữa bệnh và mang lại hạnh phúc như trên tôi gọi là loại A, là loại kích động tự nhiên cả tâm cả xác ta. Trong tiếng VN có rất nhiều từ để chỉ loại cười hạnh phúc này, như: cười ha hả, cười bò lăn bò càng, cười chảy nước mắt, cười đau cả bụng. cười vãi đái, cười tít mắt, cười tới tận mang tai, cười đấm nhau thùm thụp, cười đập bàn đập ghế... Và loại B tức là loại cười không phát ra từ cái tâm vui vẻ, không tự nhiên, như cười gượng, cười giã lả, cười mỉa mai, cười nhạt, cười khinh bỉ… Đây là loại cười tôi không có ‎‎ý nói ở đây. Tôi ghét loại B này.

Môn thể thao phổ thông nhất hiện nay là chạy bộ. Buổi sáng ta thường gặp nhiều người chạy bộ trên đường phố hay trong các công viên. Việc chạy bộ này được gọi là external jogging, ta tập thể thao cho các cơ thể bên ngoài. Còn việc thể thao cho các cơ thể bên trong thì sao? Các nhà khoa học bảo tiếng cười chính là một loại chạy bộ bên trong, internal jogging. Khi ta cười ngặt ngẽo, ta thử để tay lên bụng mà coi, toàn bộ dạ dày, ruột non ruột già của ta như long lên sòng sọc. Đó là chúng ta đang chạy bộ bên trong, đang tập thể thao cho nội tạng. Ta có thể tập môn thể thao này bất cứ lúc nào.

Ngày xưa còn bé tôi được nhiều thày giáo dạy câu ‘ Un saint triste est un triste saint’ mà chả hiểu gì cả. Sao lại ‘một ông thánh buồn là một ông buồn thánh? Câu này khó hiểu quá. Mãi gần đây thì tôi mới hiễu trọn vẹn. Câu ấy phải dịch thế này: Một ông thánh mà mặt mũi buồn bã là một ông thánh vất đi, chả ra cái gì cả.

Người Trung Hoa có 2 câu mà tôi cho là chí lý:
 
- Nhất tiếu thiên địa không: Òa lên được tiếng cười thì sẽ coi trời đất như không
 
- Ai không biết cười thì người đó không nên mở tiệm buôn bán

Trên đây là chúng ta mới nói về những ích lợi cho xác cho hồn của mỗi cá nhân. Tiếng cười còn mang sự vui vẻ và đoàn kết đến cho tha nhân và xã hội. Hai người đang giận nhau mà tự nhiên cùng cười lên một tiếng thì coi như sự thù hằn đã hết, hai bên có thể bắt tay nhau làm hòa ngay. Cộng đồng gặp nhau rồi nhờ nghe mấy chuyện vui mà cùng phá ra cười thì sự đoàn kết tự nhiên đến, bao nhiêu sai biệt được san bằng, buổi họp đương nhiên sẽ thâu được những thành quả tích cực
 
Có một câu danh tiếng mà tôi rất thích nhưng quên tên tác giả: Tiếng cười là một ngôn ngữ quốc tế, không cần phải phiên dịch. Đúng qúa chứ, phải không cơ?
 
 
Trên đây là bài diễn văn bất ngờ của ông ODP, một người bạn già rất thân của tôi.

Trong làng tôi có một bà cụ cũng trọng tuổi như cụ Chánh tiên chỉ. Chúng tôi đặt tên là Cụ B.95, vì cụ người Bắc và từ Hà Nội sang thẳng Canada này năm 1995. Cụ là một biểu tượng của các bà mẹ ngoài Bắc trước năm di cư 1954 khi xưa. Cụ sang Canada do con trai bảo lãnh. Chuyện cụ B.95 dài lắm. Những lời cụ nói bao giờ cũng đầy ắp chân tình và chất ngất yêu thương và rất Bắc Kỳ. Nghe bài diễn văn của ông ODP trên đây xong thì cụ nói ngay:

- Bữa nay bác nói về tiếng cười mà tôi thấy toàn chuyện lịch sử, toàn các câu trích dẫn, chả có chỗ nào làm tôi cười cả, tại sao vậy?
 
Diễn giả ODP cười xòa. Ông trả lời ngay:

 
- Tiếng cười là một đề tài lớn nên tôi cũng phải nói có ngành có ngọn, phải một chút lý thuyết, một chút lịch sử chứ. Cụ muốn cười ngay ư, chuyện này quá dễ. Để tôi kể chuyện về cái tên bài này nha. Ban đầu tôi định đặt tên bài ‘ Tiếng cười là thuốc trường sinh’. Khi nghe tiếng trường sinh thì mấy ông bạn già đây phản đối. Các ông lập luận thế này: Bây giờ bọn mình đã vào tuổi già, Ông Trời cho con người ai cũng có 4 cái sướng căn bản là ăn ngủ ị và ấy. Lũ già chúng mình bây giờ chỉ còn hưởng được 3 cái sướng đầu, chứ cái thứ tư thì nó biến mất từ lâu rồi. Có đúng thế không ạ. Tôi nhớ Giáo Sư quốc văn Nguyễn Quốc Hùng đã kể chuyện ngày xưa bố ông ấy được nổi tiếng về 2 câu thơ cực tả tuổi già như sau:

Trên thì móm mém nhai không vỡ

Dưới lại chun choăn nhét chẳng vào
 
Các bác cứ nghiệm mà xem, hai câu thơ này hay qúa và đúng sự thực quá chứ. Bây giờ bọn già mình mà trường sinh bất tử, trường sinh mà chỉ có 3 cái sướng đầu, thiếu cái sướng thứ 4, cái sướng tột điểm của đời người, thì trường sinh làm gì, sống mà trên móm mém dưới chun choăn thì trường sinh mà làm chi ! Bởi vậy đừng viết tiếng cười là thuốc trường sinh, tôi không ham trường sinh, mà chỉ nên viết tiếng cười là thần dược, là thuốc tiên chữa được bách bệnh. Nghe có lý quá, phải không các cụ?
 
 
Nhân nghe 2 câu thơ nổi tiếng cực tả tuổi già trên đây tôi chợt nhớ tới một chuyện tiếu lâm khác. Rằng có một cặp cụ già kia suốt đời sống đạo đức thánh thiện nên trong đêm kỷ niệm 50 năm thành hôn, một bà tiên hiện ra và nói: Vợ chồng các ngươi đã sống tốt lành gương mẫu, vậy ta cho các ngươi hai điều ước. Nào hai ngươi ước gì? Cụ ông nhìn cụ bà rồi nói: Con xin cho con được luôn luôn cứng rắn bền bỉ và bà già nhà con được hết khô khan nguội lạnh.

 
Nghe xong, cả làng tôi vỗ tay râm ran vì thấy lời xin của ông chồng già hay qúa, có lý qúa, thật là khôn ngoan và tối cần thiết. Các cụ độc giả có nghĩ như vậy không?

Cụ Bà B.95 cười to tiếng nhất, mãi mới thôi, rồi cụ xin nghe nữa. Cụ bảo trên đây là chuyện cười liên hệ tới người già, vậy không có chuyện cười liên hệ tới thanh niên hay con nít sao.
 
Câu này chạm tới mạch điện tếu của anh John. À, làng tôi có một ông con rể người da trắng Canada. Anh là chồng chị Ba Biên Hoà. Ngày xưa trước 1975, anh là thành viên Canada trong ủy ban giám sát đình chiến ở Việt Nam. Anh làm việc ở Biên Hoà. Ủy ban thuê một cô giáo VN giỏi anh văn làm thông dịch, anh mê cô giáo này, hai người yêu nhau và lấy nhau. Anh này yêu vợ và đã yêu luôn quê hương nhà vợ, từ thức ăn, phong tục tập quán đến ngôn ngữ VN. Anh đã học tiếng Việt và bây giờ anh nói tiếng Việt như gió

 
Anh John xin kể một câu chuyện cười về con nít. Chuyện rất trong sạch và thơm tho. Rằng một ông kia có đứa con trai lên 5 tuổi. Ông này cưng con vô cùng. Ông hay dắt con đi dạo. Bữa đó hai bố con đi qua khu đèn hồng. Cậu bé thấy nhiều cô gái chạy ra níu kéo ông bố. Cậu bé liền hỏi: Các cô này mời bố mua món gì vậy? Ông bố lúng túng, nghĩ mãi mới tìm ra câu trả lời: À, các cô ấy mời bố mua món hạnh phúc. Cậu bé hỏi tiếp: Món hạnh phúc là món gì? Đến đây thì ông bố bị tắc, ông không biết trả lời đứa con như thế nào. Ông liền bảo: Lớn lên rồi con sẽ hiểu món hàng này. Chính vì câu trả lời lấp lửng này đã gây sự tò mò trong đầu cậu bé. Cậu quyết tự mình tìm hiểu. Ngày hôm sau, khi ông bố đi làm thì cậu bé đi xuống phố, đúng đoạn đường hôm qua. Cậu bé gặp một cô gái thứ nhất, cậu liền nói: Xin chị bán cho em một chút hạnh phúc. Cô gái thấy cậu bé dễ thương quá, liền dẫn vào nhà và mở tủ lạnh lấy cho cậu bé một ly kem. Cậu ăn ngon lành và hiểu đây là món hạnh phúc. Ăn xong cậu cám ơn và đi tiếp. Cậu gặp cô gái thứ hai và cũng đòi mua hạnh phúc. Cô này cùng dẫn cậu vào nhà và cũng cho ăn kem. Cậu bé sung sướng quá sức, và đi tiếp. Rồi cậu gặp cô gái thứ ba và cũng xin mua hạnh phúc, và cậu cũng được cho ăn kem. Đến đây thì qúa sức của cậu. Cậu chỉ ăn được một chút xíu, rồi vội nói lời cám ơn và chạy về nhà. Buổi tối hôm đó, trước khi đi ngủ, cậu bé nói với bố: Bố ơi, hôm nay con đã đi khu đèn hồng và đã hỏi mua hạnh phúc. Hai cô gái đầu đã làm cho con hạnh phúc vô cùng. Đến cô thứ ba thì con không còn sức lấy nữa, dù lè lưỡi ra liếm con cũng không còn sức.
 
Cả làng tôi bò ra cười. Quả là hay. Ai cho chuyện này là tục thì trong đầu có sạn nha. Thấy mọi người vỗ tay khen hay nên anh John đươc hứng xin nói một câu chuyện văn học. Đó là một câu đố của tạp chí uy tín và lâu đời Reader’s Digest năm xưa đố độc giả: Giữa hai chân của người đàn bà có bông hoa gì? Nhiều người nghĩ nát óc mà không ra, nhiều người cũng đã trả lời bông hoa này bông hoa kia, nhưng Báo Reader’s Digest vẫn lắc đầu. Một năm sau mới có một người đáp trúng. Câu trả lời là: Giữa hai chân người đàn bà có bông hoa tulips.
Nghe xong, mấy bà mấy cô trong làng tôi ngơ ngác: Nghĩa là làm sao ?
 
Các cụ có hiểu câu trả lời này không cơ? Tôi phải nghĩ mãi mới hiểu đấy các cụ ạ. Tulips nghe mài mại như two lips, nghĩa là hai môi. Quả là hay, quả là thanh lịch.
 
Nhân nói về việc vui cười này, tôi liền nhớ ngay tới cô đào Elizabeth Taylor nổi tiếng. Cô có 7 đời chồng. Cuối đời thì cô tuyên bố không lấy ai làm chồng nữa. Nhưng nếu cô gặp ai mà làm cho cô vui vẻ và cười nhiều thì cô sẽ sống chung, chỉ sống chung thôi, không làm lễ cưới. Các cụ còn nhớ cô đào Taylor chứ. Cô này đẹp hết sức vậy đó. Lúc bé đã đẹp, về già còn đẹp hơn, sắc đẹp chín mùi. Gần đây, cũng theo gương cô đào Taylor, cô đào trẻ đẹp Britney Spears cũng yêu thích tiếng cười. Khi báo chí hỏi tại sao cô cưới người hùng Jason Trawick thì cô trả lời: Bởi vì anh Jason luôn làm cho tôi cười, sống bên anh tôi sung sướng lắm.

Chuyện gây ra tiếng cười nhiều vô cùng. Cụ nào hay bi quan chán đời, cụ nào gia đình lục đục bất hòa, cụ nào tối ngủ không an giấc, xin hãy tìm tiếng cười. Đó là thần dược. Tạo Hóa ban cho con người 3 thứ qúy giá vô song mà ta thường không để ý: không khí, nước và tiếng cười. Theo thống kê thì em bé sơ sinh mỗi ngày mỉm cười 200 lần, khi thành người lớn thì chỉ còn mỉm cười mỗi ngày 15 lần.

Tiếng cười quả là đã làm bao nhiêu phép lạ cho ta, cho tâm hồn ta cho thân xác xác ta, cho gia đình, cho cộng đồng, cho xã hội.
 
Kính chúc các cụ Năm Mới cười nhiều, nhiều hơn nữa, thuốc tiên mà.
 
TRÀ LŨ






VUI SỐNG
 
 
 
 
NGÀY MAI RA SAO ?
 
 
  
 
 
NẾU HÔM NAY TRẺ EM  ...
 
 
1. Nếu hôm nay, trẻ em bị la mắng, chửi bới, trừng phạt và roi đòn… mai ngày, khi lớn lên, các em chỉ biết tố cáo, kết tội và tấn công người khác.
 
2. Nếu hôm nay, trẻ em được giáo dục trong bầu khí hận thù, mai ngày, khi lớn lên, các em chỉ biết gieo rắc xung đột và chiến tranh, hỗn loạn và hung tàn.
 
3. Nếu hôm nay, trẻ em bị chế nhạo, chọc ghẹo, chê cười và khinh bỉ… mai ngày, khi lớn lên, các em sẽ mang trên mình nhiều tâm tình lo sợ và mặc cảm tự ti.
 
4. Nếu hôm nay trẻ em phải sống trong tủi nhục và hổ thẹn… mai ngày, khi lớn lên, các em sẽ cảm thấy mình là những người vô giá trị.
 
5. Nếu hôm nay trẻ em được lắng nghe và tiếp xúc với những người có tâm hồn bao dung, biết đồng cảm… mai ngày, khi lớn lên, các em sẽ biết sống nhẫn nại, kiên trì, và giàu lòng nhân ái.
 
6. Nếu hôm nay trẻ em được nâng đỡ, hướng dẫn và khích lệ, nhất là trong những lúc tập đi, tập nói và tập làm… mai ngày, khi lớn lên, các em sẽ là những người có nhân cách vững chãi, sáng suốt và kiên cường.
 
7. Nếu hôm nay trẻ em được khen thưởng đúng lúc, đúng việc và đúng lời… mai ngày, khi lớn lên, các em sẽ biết nhìn đời, một cách năng động, tích cực và lạc quan.
 
8. Nếu hôm nay trẻ em được tôn trọng và đối xử một cách công minh, trong môi trường gia đình cũng như tại trường học… mai ngày, khi lớn lên, các em sẽ là những người có khả năng thực thi hoà bình và bênh vực công lý.
 
9. Nếu hôm nay trẻ em được nuôi dưỡng trong bầu khí an toàn và hạnh phúc… mai ngày, khi lớn lên, các em sẽ biết gieo vãi Tình Người, chói sáng và trung thực, trên khắp mọi nẻo đường của Quê Hương và Nhân Loại.
 
10. Nếu hôm nay trẻ em được chấp nhận, nhìn nhận và tán đồng trong những công việc và ý kiến của mình… mai ngày, khi lớn lên, các em sẽ là những người có tâm hồn tự trọng và tự tin.
 
11. Nếu hôm nay trẻ em được đón nhận và yêu thương vô điều kiện, từ lúc vừa chào đời… mai ngày, khi lớn lên, các em sẽ trở thành những sứ giả của Tình Thương, trong mọi môi trường và hoàn cảnh của cuộc sống.
 
(Phỏng theo bài thơ của Dorothy Law Nolte)- Gs. Nguyễn Văn Thành
 
 
TÍNH CÁCH
 

  
 
LỜI TỬ TẾ
 

 
THƯƠNG MÌNH 
 
 
 
 
PHA TRÀ
 
 
 
 
NHỮNG LÝ DO BẠN NÊN NÓI " CẢM ƠN " HÀNG NGÀY
 
 
Chỉ một từ ‘Cảm ơn’ đơn giản nhưng không phải lúc nào bạn cũng nhớ để sử dụng. Một hành động nhỏ nhưng có thể giúp cuộc sống của chúng ta và những người xung quanh thêm tươi mới.
Nói cảm ơn tốt cho tim mạch
 
Một nghiên cứu của Đại học California, Mỹ, đã chỉ ra rằng tồn tại mối liên hệ giữa sự biết ơn và vấn đề tim mạch. Những người thường nói ‘cảm ơn’ hàng ngày có sức khỏe tốt hơn. Tại sao ư ? Đơn giản vì họ hạnh phúc hơn và ít bị căng thẳng hơn.
 
Nói cảm ơn cải thiện tình trạng sức khỏe
 
Ngoài việc tốt cho tim mạch, câu cảm ơn còn tốt cho sức khỏe nói chung. Những người thể hiện lòng biết ơn với người khác nhìn chung có sức khỏe tốt hơn bởi hành động này ảnh hưởng tích cực đến tâm lý, đồng thời còn chống lại các bệnh liên quan đến sức ép tâm lý. Đây là một vòng quay liên tục, chúng ta cảm thấy khá hơn, chúng ta càng khỏe hơn !
 
Tâm lý tốt khi nói cảm ơn
 
Con người sống tình nghĩa thường có cuộc sống ý nghĩa hơn và họ nhận được nhiều hơn so với những người kém biết ơn. Do đó họ thường thể hiện tích cực hơn trong môi trường xã hội và điều kiện sống của họ.
 
Tốt cho mối quan hệ đồng nghiệp
 
 Nên cảm ơn đồng nghiệp mỗi khi họ giúp bạn làm việc gì đó, hay gợi ý cho bạn một ý tưởng hay. Điều này không chỉ giúp đồng nghiệp đánh giá tốt về bạn mà còn là một cách khiến bạn cảm thấy công việc nhẹ nhàng hơn. Một nghiên cứu ở Úc cho thấy năng suất làm việc được tăng cao khi không khí làm việc thoải mái.
 
Tốt cho sự hòa hợp các mối quan hệ
 
Chúng ta nói cảm ơn, những người xung quanh cũng sẽ nói cảm ơn. Vòng quay lặp đi lặp lại sẽ tạo ra một không khí thoải mái giữa mọi người. Đồng thời mối quan hệ giữa mọi người sẽ hòa thuận hơn, tạo hiệu ứng tích cực, lạc quan.
 
SƯU TẦM
 
 
THỬ THÁCH TRONG ĐỜI
 
 
 
CHỈ CÓ 2 THỨ THÔI
 
 
 
VUI SỐNG
 
 
 
NẾU MỘT NGÀY NÀO ĐÓ  ...

Nếu một ngày nào đó bạn nhận thấy cuộc đời này đáng chán, và mọi việc dường như đi vào ngõ cụt,
thì đó là lúc bạn phải bình tĩnh, can đảm để tìm con đường mới.
Cách tốt nhất để nhìn thấy màu hồng của cuộc sống là bạn phải mở to mắt ra và chỉ nên nhìn vào những điều tốt đẹp.
Nếu một ngày nào đó bạn nghe người bạn thương nói lời tình yêu,
 
đó là lúc bạn để con tim chọn lựa người bạn yêu mến nhất và lý trí của bạn sẽ xác định ai là người thích hợp nhất.
Nếu một ngày nào đó bạn nhận thấy mình đã trưởng thành, đủ tự tin để có thể đối mặt với những khó khăn sắp tới.
Đó là lúc bạn nên chia sẻ kinh nghiệm của mình cho mọi người, vì ở nơi nào đó, còn nhiều bạn cùng lứa tuổi vẫn đang loay hoay tìm lối đi vững chắc vào đời.
Nếu một ngày nào đó, bạn không còn đủ thời gian để ghi nhớ, hay ngẫm nghĩ lại những điều tốt đẹp bạn đã trải qua, đó là lúc bạn cần nghỉ ngơi và thư giãn, vì bạn đi quá nhanh trên con đường đời thì bạn rất có thể sẽ vấp ngã.
Cách tốt nhất là bạn nên dung hoà giữa công việc và cuộc sống, và luôn mỉm cười.
Nếu một ngày nào đó bạn nhận thấy trong cuộc sống có những điều tốt đẹp và xung quanh bạn là những người bạn tốt, đó là lúc bạn phải mạnh mẽ lên để có thể giữ lấy những điều tốt đẹp này,
vì nếu không nâng niu những gì bạn đang có bạn đang đánh rơi cơ hội để trải qua hạnh phúc, tình yêu và cả những nụ cười…
Sưu tầm
 
 
LẠC QUAN
 
 
GIỌT NƯỚC TRONG ĐẠI DƯƠNG
 
 
 
CUỘC SỐNG MÃN NGUYỆN
 
 
 
ĐƯỜNG ĐỜI
 

 
 
 
SỐNG TRỌN NIỀM THƯƠNG
 

 
 
CUỘC ĐỜI LÀ VẬY
 
 
 
BẠN
 
 
 
SUY NGẨM
 
 
 
VỘI
 

 
 
SỨC MẠNH
 


VÀI LỜI CỦA NGÀI ĐẠT LAI LẠT MA
 
Sức mạnh của trẻ thơ là tiếng khóc
 Sức mạnh của đàn bà là phẫn nộ.
 Sức mạnh của người ăn trộm là vũ khí.
 Sức mạnh của vua chúa là quyền uy.
 Sức mạnh của kẻ ngu là áp đảo.
 Sức mạnh của bậc hiền trí là cảm hóa.
 Sức mạnh của người đa văn là thẩm sát.
 Sức mạnh của sa môn là nhẫn nhục.”
 
“Bởi chúng ta không thể thay đổi được thế giới xung quanh, nên chúng ta đành phải sửa đổi chính mình, đối diện với tất cả bằng lòng từ bi và tâm trí huệ”
 
“Ra đời hai tay trắng. Lìa đời trắng hai tay. Sao mãi nhặt cho đầy. Túi đời như mây bay.”
“Thành thật đối diện với mâu thuẫn và khuyết điểm trong tâm mình, đừng lừa dối chính mình”.
 
 
“Sự khác biệt giữa con người là do mức tiến hóa khác nhau qua các kiếp sống. Có khi nào ta thù ghét một kẻ kém ta đâu? Suy luận rằng. “ vạn vật đồng nhất”, ta sẵn sàng tha thứ cho kẻ khác, vì họ không hiểu biết, không ý thức hành động của mình, vả lại họ và ta nào có khác nhau đâu. Khi ta hiểu rằng:”nhất bổn tám vạn thù”, ta nhìn vạn vật như chính mình, từ loài người qua loài thú, thảo mộc, kim thạch, và ý thức rằng mọi vật đều có sự sống, đều có Thượng đế ngự ở trong, ta sẽ cởi bỏ thành kiến,mở rộng lòng thương đến muôn loài”.
 
 
“Là con Phật, nếu không nói được những gì Phật nói, hãy im lặng như chánh pháp, đừng nói những lời ác,xuyên tạc, bịa đặt, vu khống, làm tổn hại kẻ khác, nếu không làm được những gì Phật làm, hãy im lặng và lắng nghe, quán sát, học hỏi những thiện tri thức, đừng vọng động làm những điều thương tổn đến tha nhân”.
 
 
“Ác khẩu, mãi mãi đừng để nó thốt ra từ miệng chúng ta, cho dù người ta có xấu bao nhiêu, có ác bao nhiêu. Anh càng nguyền rủa họ, tâm anh càng bị nhiễm ô, anh hãy nghĩ, họ chính là thiện tri thức của anh”.
 
 
“Người mà trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nhìn của mình thì sẽ không bao giờ nghe được tiếng lòng người khác”.
 
 
 
“ Khi trong tay anh nắm chặt một vật gì mà không buông xuống, thì anh chỉ có mỗi thứ ấy, nếu anh chịu buông xuống, thì anh mới có cơ hội chọn lựa những thứ khác. Nếu một người luôn khư khư với quan niệm của mình, không chịu buông xuống thì trí tuệ chỉ có thể đạt đến ở một mức độ nào đó mà thôi.
                                                               
                                                             ĐẠT LAI LẠT MA
 
 
 
THẬT ĐÚNG VẬY
 
 
 
TIẾNG CƯỜI
 
 
 
 
THỜI GIAN
 
 
 
 
 
NGHĨ VÊ BẠN ...
 
 
 
 
MAY MẮN  ....