Sưu tầm từ Internet.

 

BÍ QUYẾT NGƯỜI XƯA CÓ THỂ SỐNG SIÊU THOÁT : 

SỐNG ĐƠN GIẢN , NUÔI DƯỠNG TÂM HỒN



Tại sao thời hiện đại lại có nhiều người mắc phải những vấn đề về tinh thần như thế. Trong khi đó từ những áng thơ văn, thư pháp và hội họa của người xưa, chúng ta lại cảm thấy bất luận cuộc sống của họ có thuận buồm xuôi gió hay không, dù giàu hay nghèo, địa vị cao hay thấp, họ đều có thể làm cho tâm hồn luôn tự tại.

 

Con người sống trên đời, mỗi người ai cũng có nhiều nỗi khổ và phiền muộn. Đặc biệt trong cuộc sống ngày nay, những người mắc các chứng bệnh tâm thần như trầm cảm ngày càng gia tăng. Những người bị bệnh nhẹ thì tâm tình sa sút, mất hy vọng vào cuộc sống; người bị nặng thì có thể muốn tự sát. Tại sao thời hiện đại lại có nhiều người mắc phải những vấn đề về tinh thần như thế. Trong khi đó từ những áng thơ văn, thư pháp và hội họa của người xưa, chúng ta lại cảm thấy bất luận cuộc sống của họ có thuận buồm xuôi gió hay không, dù giàu hay nghèo, địa vị cao hay thấp, họ đều có thể làm cho tâm hồn luôn tự tại.

 

Ví dụ như Đào Uyên Minh “quan trường không suôn sẻ, chẳng bằng quy ẩn điền viên, vẫn có thể hái hoa cúc dưới hàng rào phía đông, nhàn nhã nhìn núi phía nam”. Làm thế nào mà người xưa có thể sống siêu thoát như vậy? Và con người hiện đại đã mất đi những gì? Nhiều người lâm vào tình cảnh bế tắc về tinh thần, như thể tâm hồn họ bị lạc lối.

 

Tĩnh lặng, khoáng đạt nhờ sức mạnh tinh thần

Thứ nhất, lý do người xưa có thể tĩnh lặng và khoáng đạt, là bởi họ có sức mạnh của tinh thần. Ví dụ như Vương Duy, một đại thi nhân thời nhà Đường. Cuộc đời ông đầy những gập ghềnh. Năm 39 tuổi, vợ mất, ông một mình cô đơn tới già suốt 30 năm về sau. Trên quan trường, ông từng nhiều lần bị giáng chức, trải qua những thăng trầm trong cuộc đời. Nhờ sự ảnh hưởng của mẹ, Vương Duy tinh thông Phật pháp, dù trải qua bao thăng trầm, ông vẫn viết những bài thơ sau:

 

Mưa tan núi khoác màu tươi,

Đêm thu khí mát bầu trời thêm cao.

Ghềnh xa dòng suối rì rào,

Rừng thông ánh nguyệt treo cao chiếu ngời.

(Bản dịch Tú Nhiên)

 

Người nhàn hoa quế rụng rơi

Đêm xuân thanh vắng núi đồi mênh mang

Trăng lên chim núi bàng hoàng

Giữa khe xuân thắm khẽ khàng chim kêu.

(Bản dịch Hải Đà)

 

Mọi người đọc những bài thơ của ông, có thể cảm thấy như được ngắm nhìn một bức tranh, cảm nhận được sự an tĩnh trong tâm hồn ông.

 

Thứ hai, cuộc sống của người xưa tương đối đơn giản, ngoài cuộc sống bận rộn, họ còn có cầm kỳ thư họa, thơ ca, vũ đạo, ngắm hoa, thưởng trà, giúp nuôi dưỡng tâm hồn.

 

Cắt bỏ những thứ không cần thiết, phép trừ cuộc sống

Trong cuộc sống thực, điện thoại di động, máy tính, Internet và nhiều loại thông tin khác nhau, làm cho chúng ta vô cùng bận rộn, dễ dàng bị chìm ngập trong những thông tin phức tạp, và tâm rất khó bình tĩnh trở lại.

 

Xã hội ngày nay ngày càng phong phú nhưng ngày càng có nhiều người bắt đầu lựa chọn lối sống tối giản. Nghĩa là, từ trên cả tinh thần và vật chất, đều thực hiện phép trừ. Trên thực tế, nhiều người trí tuệ họ sống rất giản dị, chẳng hạn như ngôi nhà của Steve Jobs về cơ bản có ít đồ đạc, rất đơn giản.

 

Cách đây vài năm, việc cắt bỏ những thứ không cần thiết cũng rất lưu hành trong xã hội, nghĩa là từ bỏ những thứ thừa, không cần thiết và loại bỏ chấp trước vào các đồ vật. Cụ thể là trong cuộc sống, chúng ta nên cố gắng giảm bớt những thứ mà bản thân cảm thấy không cần, chẳng hạn như quần áo trong tủ mà đã lâu không mặc, v.v., và chỉ giữ lại những đồ có ích, bản thân thường sử dụng.

 

Về mặt tinh thần, rút lui khỏi các cộng đồng, nơi hoàn toàn không có tương tác xã hội, thay vào đó tương tác nhiều hơn với những người bạn tâm giao mà mình biết và các thành viên trong gia đình họ. Về tinh thần, giảm bớt một số ký ức về quá khứ, giảm bớt một số lo lắng về tương lai và cho phép bản thân thực sự tập trung vào cuộc sống hiện tại.

 

Như vậy cắt bỏ những thứ không cần thiết, sẽ dễ dàng mở ra một khoảng không gian trong sạch cho chính mình giữa vô vàn những trật tự phức tạp, để tâm hồn được chữa lành.

 

Dưỡng sinh không gì bằng dưỡng tâm – nuôi dưỡng tâm hồn

Về việc dưỡng tâm, từ sớm người xưa đã nói rằng dưỡng sinh thì không gì bằng dưỡng tâm, còn dưỡng tâm thì không gì bằng quả dục (ít ham muốn). Có nghĩa là, nếu chúng ta muốn cơ thể được nuôi dưỡng, cách tốt nhất là nuôi dưỡng tâm của chúng ta. Cách tốt nhất để nuôi dưỡng tâm là giảm bớt mong muốn và dục vọng với những thứ ở bên ngoài.

 

Đúng như trong “Thái Căn Đàm” có nói: “Cuộc đời giảm một phần thì siêu xuất một phận, như giảm giao du thì tránh được hỗn loạn, ngôn ngữ đơn giản thì ít lỗi lầm, suy nghĩ giảm thì tinh thần không hao tổn”.

 

Điều đó có nghĩa là nếu bạn có thể giảm bớt một số những giao thiệp không cần thiết, bạn cũng sẽ giảm bớt được một số rối loạn. Hiện nay, trong điện thoại của nhiều người có danh sách dài các số liên hệ, nhưng người tri âm quen biết được mấy? Ngoài ra, nếu bạn có thể giảm bớt lời nói, sẽ giảm thiểu được những rắc rối không đáng có, và nếu bạn có thể giảm bớt suy nghĩ, tinh thần sẽ tràn đầy năng lượng.

 

Suy nghĩ quá nhiều cũng có thể gây ra các vấn đề về thể chất và tinh thần. Trong tác phẩm Hồng Lâu Mộng, nhân vật Lâm Đại Ngọc mỗi ngày suy tư quá nhiều. Vì vậy tỳ vị của cô không tốt, suy nghĩ nhiều sẽ làm tổn thương tỳ vị.

 

Có thể những người gặp rắc rối vì bệnh tinh thần, cuộc sống của họ cũng rất đơn giản, nhưng trong đầu họ lại có quá nhiều thứ cảm xúc tạp loạn không cần thiết như lo lắng và thất vọng, bi quan trước nhiều sự việc… Nếu có thể vứt bỏ chúng đi giống như thu dọn đống rác, bạn sẽ có thể có được nhiều niềm vui đơn giản hơn.

 

Ở thời đại này, có lẽ chúng ta cũng đang trải qua những thay đổi, từ chạy theo những thứ vật chất bên ngoài để khám phá nội tâm sâu bên trong của chính mình. Chúng ta hãy ghi nhớ lời dạy của cổ nhân: Nhân sinh giảm bớt một phần, siêu thoát được một phần. Chắc chắn chúng ta sẽ có được nhiều niềm vui giản đơn hơn.

 

THEO NTDVN

 

Sưu tầm từ Internet

PHÚT TĨNH LẶNG


Hãy tĩnh tâm để sống thật an nhiên, để những bão giông của cuộc đời 
không thể nào chạm đến được tâm hồn của bạn.

 

Đôi khi một cái gì đó vuột khỏi tầm tay chúng ta rồi ta mới biết rằng mình đã từng có nó, và mới cảm nhận được rằng điều đó quan trọng và có ý nghĩa biết bao với mình.

 

       Hãy yêu một người bằng trọn vẹn trái tim mình mà không cần đáp lại. Đừng vội trông mong tình yêu đến mau chóng mà hãy kiên trì chờ cho đến khi tình yêu hiện hữu trong trái tim họ; nếu không thì bạn hãy an lòng vì trong tim bạn đã có nó rồi.

 

       Có thể bạn chỉ mất một phút để say mê một người, một giờ để thích một người, và một ngày để yêu một người, nhưng phải mất cả một đời mới có thể quên được một người.

 

       Đừng vì dáng vẻ bên ngoài, vì đó là lừa dối. Đừng vì của cải vật chất, vì có thể mất đi. Hãy tìm người nào có thể làm bạn mỉm cười, bởi vì chỉ có nụ cười mới có thể làm một ngày âm u trở nên tươi sáng.

 

       Có những giây phút trong đời khi bạn nhớ thương một người nào đó tha thiết đến nỗi bạn muốn mang người đó ra khỏi giấc mơ để ôm họ trong vòng tay thực tại. Hãy mơ những gì bạn ước mơ; đi nơi nào bạn muốn đi; làm những gì bạn khát khao; trở thành những ai mà bạn mong muốn, bởi vì bạn chỉ có một cuộc đời và một cơ hội để làm tất cả những gì bạn mơ ước.

 

 

       Một người hạnh phúc nhất không nhất thiết phải là người có mọi thứ tốt nhất; mà là người biết tận hưởng và chuyển biến những gì xảy đến với mình trong cuộc sống một cách tốt nhất.

 

       Hạnh phúc chỉ đến với những ai biết rơi lệ khi tổn thương, biết đau đớn khi mất mát, biết khát khao và nuôi dưỡng những giấc mơ, biết cố gắng làm lại khi thất bại, bởi vì chỉ có như vậy, mọi người mới biết trân trọng tình cảm những người và những gì đã và đang đến trong cuộc đời mình.

 

       Tình yêu bắt đầu bằng một nụ cười, đơm hoa kết trái bằng một nụ hôn và kết thúc bằng những giọt nước mắt… dù đó là giọt lệ buồn hay vui, thì tình yêu ấy đã đem đến cho bạn những kỷ niệm thật ấn tượng và sâu sắc, là dấu ấn của tâm hồn và cho từng bước trưởng thành của bạn.

 

       Một tương lai tươi sáng luôn đứng lên trên một quá khứ đã lãng quên.

 

       Bạn không thể nào thẳng tiến bước trên đường đời cho đến khi bạn biết cho qua đi và học hỏi những thất bại và những sai lầm, đau buồn trong quá khứ.

 

 

Sưu tầm từ Internet


NGHĨ VÀ CẢM NHẬN VỀ CUỘC SỐNG CỦA MÌNH

Dừng lại đúng lúc sẽ giữ được nhiều thứ. Dừng lại những yếu đuối trong lòng để giữ mãi một tình bạn thiêng liêng. Dừng lại một lời nói không hay để giữ lại những giá trị cao đẹp của chính mình. Dừng lại một ý nghĩ vượt khởi để không tạo thêm nghiệp chướng.

 

Trong dòng đời hối hả, đã bao lần chúng ta dừng lại một chút để nghĩ về cuộc sống của mình? Mỗi một đời người phải trải qua biết bao nhiêu thăng trầm, lo toan, phiền muộn. Nhưng cuộc sống thì cứ trôi đi ào ào như cơn lũ, làm cuộc đời cứ xoay chuyển liên tục,… chúng ta cứ tất bật, cứ mê mải chạy theo, bỏ lại sau lưng tất cả để rồi nhìn lại ta chẳng được gì….

 

Ít có ai thấy được giá trị của một cuộc sống bình thường, một việc làm đơn giản tuy không lớn nhưng mang lại nhiều niềm hạnh phúc…. Đã là một cuộc đời thì chúng ta đều phải sống và sống như thế nào thì cũng phải sống hết trọn kiếp người.

 

Sống yêu thương, hoà hợp, sống chân thành, vị tha hay sống ích kỷ, vụ lợi, xấu xa, bẩn thỉu,…. thì cũng mấy ai hưởng được trọn vẹn hạnh phúc một khi nhắm mắt xuôi tay.

 

Hầu như mỗi người chúng ta, chẳng ai có thể hài lòng về cuộc sống của mình, nhưng chúng ta cần phải biết tự cân bằng trong cuộc sống, đừng bao giờ để mình rơi vào tình trạng bế tắc, không có đường ra. Hãy tìm cho mình một lối thoát dù con đường đó đấy rẫy chông gai, trắc trở…

 

Hãy vững tâm và tin rằng, còn có biết bao nhiêu điều tốt đẹp chờ đón ta phía trước.

 

Không ai có thể chọn cho mình một nơi sinh ra nhưng chúng ta có quyền chọn cho mình một mục đích sống. Vậy tại sao ta không chọn một cuộc sống mang nhiều ý nghĩa, sống để không hổ thẹn với lương tâm, để có thể tự hào nhìn cuộc đời bằng ánh mắt đầy hy vọng.

 

Và để thấy sự hoàn hảo bên trong một con người hướng đến sự hoàn thiện, hãy sống làm sao để trước khi ta chết đi, ta ko phải hối hận về những gì ta đã làm.

 

Sống ngay thẳng, ngẩng cao đầu không hối hận hay nuối tiếc, đừng để khi quay đầu nhìn lại, ta phải ngậm ngùi rằng “giá như, giá như ta đừng làm như thế”. Biết rằng sống không hề đơn giản, nhưng ta hãy cố gắng vì lời nói ra thì rất dễ nhưng thực hiện thì rất khó.

 

Cuộc đời vô thường, một kiếp sống nghe thì có vẻ như dài vô tận nhưng thời gian trôi nhanh, và khoảng cách giữa sự sống và cái chết rất mong manh.

 

Hãy sống làm sao để có khi ta vấp ngã, bên cạnh ta có ngay một bàn tay nâng đỡ để cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc đời thông qua những lời nói, hành động của mọi người.

 

Tuy những lời nói dịu dàng, ánh mắt ấm áp, cử chỉ cảm thông không đủ để xoá hết nhưng cũng có thể xoa dịu những nỗi đau đang âm ĩ, có thể ta không hoá giải được nhưng ta đã chia sẻ phần nào những vướng mắc.

 

Ta không cho phép mình chấp nhận hay buông xuôi theo những khó khăn của cuộc đời mang đến. Phải biết nhận thức rằng mình là ai, đang làm gì, đang hướng đến cái gì và quan trọng là phải có một điểm dừng….

 

Dừng lại đúng lúc sẽ giữ được nhiều thứ. Dừng lại những yếu đuối trong lòng để giữ mãi một tình bạn thiêng liêng. Dừng lại một lời nói không hay để giữ lại những giá trị cao đẹp của chính mình.

 

Dừng lại một ý nghĩ vượt khởi để không tạo thêm nghiệp chướng. Dừng lại những ham muốn để có được một đời sống than thản. Và hãy sống như những câu thơ mà thầy Thích Huệ Hải đã viết:

 

“Sống không giận, không hờn, không oán trách

Sống mỉm cười với thử thách chông gai

Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai

Sống chan hoà với những người chung sống.

Sống là động nhưng lòng luôn bất động

Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương

Sống an vui, danh lợi mãi xem thường

Sống bất biến giữa dòng đời vạn biến”.

 

Sống với một tâm hồn trong sáng, luôn hướng đến những mục đích tốt đẹp. Sống vì mọi người xung quanh, lấy niềm vui của mọi người làm niềm vui của chính mình thì cuộc đời này sẽ không còn mang đến những đau khổ hay bi luỵ, thay vào đó là những hạnh phúc vui tươi, là yêu thương, chia sẻ,… và cuộc đời này sẽ mãi mãi là một màu xanh hy vọng.

 

Xin trích một câu nói nổi tiếng trong tác phẩm “Thép đã tôi thế đấy” của nhà văn Liên Xô Nikolai Alekseyevich Ostrovsky để thay lời kết:

 

“Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người…. ”.


Kiến Minh

 

 

ĂN NHIỀU KHÔNG TỐT CHO SỨC KHOẺ

Quảng Tánh


Một thời Thế Tôn trú ở Sàvatthi. Lúc bấy giờ, vua Pasenadi nước Kosala thường ăn những bữa ăn thịnh soạn. Rồi vua Pasenadi sau khi ăn xong, no đủ, thỏa thích, đi đến đảnh lễ Thế Tôn và ngồi xuống một bên.

 

Thế Tôn sau khi biết vua Pasenadi đã ăn xong, no đủ, thỏa thích, ngay lúc ấy liền nói bài kệ:


Con người thường chánh niệm

Được ăn biết phải chăng

Chừng mực cảm thọ mạnh

Già chậm tuổi thọ dài .


Lúc ấy, vua Pasenadi liền gọi thanh niên Bà la môn Sudassana đang đứng hầu sau lưng:

 

Này bạn, hãy học thuộc lòng bài kệ từ Thế Tôn, và trong khi dọn ăn cho ta hãy đọc lên bài kệ ấy, ta sẽ cấp thường nhật cho bạn một trăm đồng tiền vàng.

 

Thanh niên Sudassana vâng lời vua, học thuộc lòng bài kệ và mỗi khi dọn cơm cho nhà vua thường đọc lên bài kệ này.

 

Rồi vua Pasenadi tuần tự ăn uống hạn chế, cho đến chỉ ăn nhiều nhất là một nàlika. Sau một thời gian, thân thể nhà vua trở nên khỏe mạnh, tự xoa bóp chân tay và nói lên lời cảm hứng như sau: Ôi, thật sự Thế Tôn đã thương tưởng nghĩ đến lợi ích cho ta, cả hai đời hiện tại và vị lai!

 

(ĐTKVN, Tương Ưng Bộ I, chương 3, phẩm 2, phần Đại Thực, VNCPHVN ấn hành, 1993, tr.186)

 

LỜI BÀN:

 

Ăn uống hàng ngày là cách tốt nhất để chuyển các dưỡng chất từ bên ngoài vào nuôi dưỡng và phát triển cơ thể, phục hồi sức lực. Tuy nhiên, nếu không biết tiết độ và chọn lựa thực phẩm phù hợp thì ăn uống lại là một trong những nguyên nhân dẫn đến bệnh tật. Vì thế, từ rất xa xưa “bệnh tùng khẩu nhập” là một kinh nghiệm, kiến thức phổ thông về ăn uống cho mọi người.

 

Ngày nay, những bệnh tật có liên quan mật thiết đến việc ăn uống thiếu tiết độ như bệnh béo phì đang trở thành chứng nan y, là nguy cơ về sức khỏe và tuổi thọ cho xã hội, nhất là tại những quốc gia phát triển. Ăn uống quá nhiều cộng với việc ít vận động làm cho cơ thể tăng cân nhanh chóng đồng thời phát sinh nhiều tật bệnh rất khó chữa trị.

 

Vì thế, với tuệ giác của Thế Tôn, Ngài chỉ cho phép hàng đệ tử xuất gia ăn mỗi ngày một bữa đồng thời rèn luyện thân thể bằng cách đi bộ khất thực hàng ngày. Với chế độ ăn uống và thể dục hợp lý cộng với việc nỗ lực rèn luyện tinh thần bằng thiền định, những người đệ tử Phật dễ dàng phát triển trí tuệ, đạt được được Thánh quả.

 

Truyền thống ăn chay của Phật giáo, ngoài việc nuôi dưỡng và phát triển lòng từ còn là liệu pháp dinh dưỡng rất có lợi cho sức khỏe, nhất là phương diện bổ dưỡng và tinh khiết. Khoa học về dinh dưỡng và trị liệu đã chứng minh cụ thể điều ấy. Ứng dụng và thực hành theo lời dạy của Thế Tôn, hiện nay vấn đề ăn chay và đi bộ đang trở thành thời thượng, được áp dụng rộng rãi khắp thế giới, đặc biệt ở Hoa kỳ và các nước Tây phương.

 

Ở nước ta, tuy bệnh béo phì do ăn uống quá độ chưa trở thành vấn nạn của xã hội, nhưng dấu hiệu của vấn đề đã xuất hiện ở các đô thị, đặc biệt là đối với phụ nữ, trẻ em, thiếu nhi và một bộ phận nam giới (uống nhiều rượu bia). Noi gương vua Pasenadi, những người con Phật phải biết kham nhẫn, tiết độ và chừng mực trong ăn uống, thực hành ăn chay để thân thể được gọn gàng, tráng kiện đồng thời giúp cho tinh thần sáng suốt, minh mẫn. Đó cũng là cách tốt nhất để phát triển từ tâm, nâng cao tuổi thọ, giảm thiểu bệnh tật và là phương châm sống theo lời Phật dạy.

 

Trích ● Lời Phật dạy trong kinh tạng Nikaya tập 1 (Nhà xuất bản Tôn Giáo, 2008)

Sưu tm từ Internet

TUỔI TÁC VÀ SỰ GIÀ CỖI




Khi nào tâm hồn ta vẫn còn bị lôi cuốn bởi cái đẹp, con người vẫn tràn đầy niềm lạc quan, 

tin yêu, thì khi đó ta vẫn luôn tươi trẻ.

 

"Chúng ta không già đi theo năm tháng mà lớn lên qua từng ngày" - Emily Dickinson.

 

Người ta không già đi chỉ vì đã sống quá nhiều năm. Họ chỉ thực sự trở nên cằn cỗi khi tâm hồn khô héo, khi đánh mất niềm tin và lý tưởng sống của bản thân. Năm tháng có thể hằn trên gương mặt ta những dấu chân chim, nhưng đừng để nó làm mất đi sự nhiệt tình trong tâm hồn mỗi người.

 

Những nỗi lo lắng, nghi ngờ, cảm giác tự ti, nỗi sợ hãi hay sự tuyệt vọng... tất cả đều có thể chất nặng lên vai ta theo năm tháng, nhưng hãy tự hỏi chúng còn là gì một khi ta trở về cát bụi?

 

Cuộc đời như một giấc mộng. Ta đến cõi đời như một cuộc chơi. Giấc mộng rồi sẽ tan biến. Cuộc chơi chỉ duy nhất một lần... Tại sao ta không mở tâm hồn mình đón nhận những hương sắc của đời? Dù bảy mươi hay chỉ vừa bước vào tuổi mười bảy chăng nữa, vẫn luôn có những điều kỳ diệu chờ đón ta vào mỗi sớm mai.

 

Hãy nhìn xem, vạn vật muôn đời vẫn mang theo vẻ quyến rũ diệu kỳ, những vì sao vẫn lấp lánh trên bầu trời mỗi đêm. Và mặc cho thời gian luân chuyển, biển vẫn một màu xanh mát, nắng vẫn rực rỡ sắc vàng.

 

* * *

 

Khi nào tâm hồn ta vẫn còn bị lôi cuốn bởi cái đẹp, 

con người vẫn tràn đầy niềm lạc quan, tin yêu, thì khi đó ta vẫn luôn tươi trẻ.

 

Đó chính là chiếc chìa khóa vạn năng để mỗi người nắm giữ tuổi trẻ, tình yêu và hạnh phúc cho mình!

 

Trích từ Hạt giống tâm hồn

 

Sưu tầm từ Internet

6 BÀI HỌC VỀ HẠNH PHÚC TỪ THIỀN SƯ THÍCH NHẤT HẠNH

Tất cả chúng ta đều mong muốn hạnh phúc, nhưng hầu hết chúng ta đang tìm kiếm hạnh phúc không đúng nơi. Chúng ta nghĩ hạnh phúc là số tiền ta kiếm được, là địa vị ta phấn đấu. Tuy nhiên, hạnh phúc lại là một thứ khác biệt hẳn, vượt lên trên những điều mà thế giới này mang tới. Hạnh phúc là cách nghĩ có thể thay đổi cách chúng ta tiếp cận cuộc sống mỗi ngày.

 

Một số người tìm thấy sự bình an và hạnh phúc thực sự khi họ truyền cảm hứng cho người khác bằng lối sống, bằng những đóng góp của họ cho xã hội. Cuộc sống của Thiền sư Thích Nhất Hạnh là một trong những nguồn cảm hứng lớn lao đối với nhiều người. Dưới đây là những bài học giản dị mà sâu sắc của thiền sư về hạnh phúc đích thực.

 

1. Hạnh phúc là một sự lựa chọn

"Hạt giống của sự khổ đau trong bạn có thể rất mạnh mẽ, nhưng đừng đợi tới khi không còn đau khổ nữa bạn mới cho phép mình hạnh phúc".

 

Hạnh phúc là một sự lựa chọn mà mỗi người phải từ quyết định, cho dù phải đấu tranh nhiều thế nào. Trên hành tinh này, tất cả chúng ta đều phải liên tục đối mặt với các thách thức và tranh đấu. Vì vậy, chờ đợi cho đến khi tất cả các vấn đề kết thúc mới cho phép bản thân hạnh phúc là một sai lầm.

 

2. Hạnh phúc là được sống trong phút giây hiện tại

"Khoảnh khắc hiện tại luôn chứa đầy niềm vui và hạnh phúc. Nếu thực sự quan tâm, bạn mới có thể cảm nhận được nó".

 

Để tìm thấy hạnh phúc, chúng ta phải buông bỏ quá khứ và ngừng lo lắng về tương lai. Hiện tại là thứ duy nhất chúng ta có thể kiểm soát. Vì thế, bạn hãy chú ý đến giây phút hiện tại để tận dụng, tận hưởng nó trọn vẹn nhất. Bằng cách đó, bạn sẽ tìm thấy sự bình an trong từng khoảng khắc và trải nghiệm hạnh phúc thực sự.

 

3. Hạnh phúc thực sự tìm thấy trong sự bình an

"Nhiều người nghĩ rằng sự phấn khởi là hạnh phúc... Nhưng trong lúc vui mừng đó, bạn có thực sự bình an không? Hạnh phúc thực sự dựa trên sự bình an".

 

Đôi khi, chúng ta vui mừng vì thành tích vừa đạt được. Tuy nhiên, đó chỉ là những giây phút ngắn ngủi, vội đến rồi vội đi. Khi sự phấn khích biến mất, sẽ chẳng còn niềm vui. Hạnh phúc thực sự không nằm trong niềm vui tạm thời. Nó là sự bình an mà ta có được hàng ngày.

 

4. Hạnh phúc là khi được sẻ chia

"Nguồn yêu thương nằm sâu trong mỗi chúng ta và chúng ta có thể giúp người khác nhận ra rất nhiều niềm hạnh phúc. Một lời nói, một hành động, một suy nghĩ có thể xoa dịu đau khổ của người khác và đem lại niềm vui cho họ. Đó mới đích thực là hạnh phúc".

 

Hạnh phúc thực sự không phải những điều bạn giữ cho riêng mình. Khi bạn vui, bạn cần chia sẻ niềm vui với những người xung quanh. Những việc nhỏ bạn làm, những điều bạn nói có thể gây ảnh hưởng tác động lớn đến cuộc sống của người khác.

 

5. Hạnh phúc là một kiểu tư duy

"Tôi hứa với bản thân, tôi sẽ tận hưởng mọi phút giây mà tôi được sống mỗi ngày".

 

Hạnh phúc là cách bạn chào đón mỗi ngày mới. Để tìm thấy hạnh phúc, bạn cần chuẩn bị tâm trí để tìm thấy niềm vui trong từng khoảnh khắc. Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, hãy học cách bỏ qua những điều đang khiến bạn lo lắng và hạnh phúc bằng cách tập trung vào những điều tốt đẹp xung quanh bạn.

 

6. Hạnh phúc là buông bỏ những điều không cần thiết

"Hãy buông bỏ những thứ không còn có ích với bạn và bạn sẽ có được hạnh phúc".

 

Chúng ta đang giữ quá nhiều thứ mà chúng ta không cần. Nếu bạn có thể vứt bỏ mọi điều không cần thiết trong cuộc sống, bạn có thể sống trọn vẹn với những thứ thực sự quan trọng và chắc chắn bạn sẽ hạnh phúc hơn bây giờ.

 

 

 

Sưu tầm từ Internet.

 

MỈM CƯỜI ĐỂ ĐÓN NHẬN TẤT CẢ


Khi tất cả mọi chuyện đau buồn đổ lên đầu bạn, hãy mỉm cười để đón nhận nó, vì chỉ có như thế, bạn mới có thêm dũng khí để bước tiếp con đường đời mà mình đã chọn…

 

Khi có một chuyện thật vui đến với bạn, hãy mỉm cười để đón nhận nó, để niềm vui, niềm hạnh phúc được nhân đôi, để mọi người có thể vui cùng niềm vui của bạn…

 

Khi có một ai đó rời xa cuộc đời của bạn, hãy mỉm cười để chia tay họ, vì dù cho đó là một cái kết thúc vui hay buồn, thì nó cũng là một cái kết thúc, và ngay sau nó là một khởi đầu mới cho cả hai người, mỉm cười để chúc cho cái khởi đầu ấy sẽ thật tươi sáng và vui vẻ…

 

Khi có một ai đó đến với cuộc đời bạn, hãy mỉm cười để chào đón họ, để chúc cho tình cảm giữa hai người sẽ thật tốt đẹp, để họ sẽ không bao giờ phải nói lời chia tay với bạn như bao người trước đó…

 

Khi bạn đánh mất niềm tin vào một người nào đó, hãy mỉm cười để chấp nhận điều ấy. Ai cũng là con người, cũng có lúc sai lầm, có lúc vấp ngã, và hãy mỉm cười để biết rằng mình đã hiểu họ thêm một phần…

 

Khi bạn cảm thấy quá mệt mỏi vì cuộc sống, hãy mỉm cười để cảm nhận tình yêu mới sẽ lại đến với mình. Bạn sẽ không thể đón nhận tình yêu cuộc sống khi trong lòng bạn ngập tràn trong thù hận hay đớn đau. Và một nụ cười sẽ xoá đi tất cả…

 

Khi bạn chợt nghĩ về tương lai mù mịt phía trước, và bạn không biết cuộc đời bạn sẽ đi về đâu, hãy mỉm cười để cho mình một phút hy vọng. Mỉm cười để nhận ra rằng chúng ta có cả một ngày hôm nay để chuẩn bị thật tốt cho ngày mai, hãy sống thật tốt, thật hạnh phúc, vì chẳng ai dám chắc mình còn có ngày mai…

 

Khi việc bài vở làm bạn chán ngán, hãy mỉm cười để giúp mình thư giãn một chút. Vì chẳng phải ai cũng là thiên tài cả. Và một nụ cười sẽ không phải là quá xa xỉ để thư giãn…

 

Khi tình yêu không đến với bạn, hãy mỉm cười để chào tạm biệt nó. Vì đơn giản là tình yêu đó chưa chọn bạn để ở lại mà thôi. Và dù cho người bạn yêu không đáp lại tình cảm của bạn, thì bạn cũng hãy mỉm cười vì biết rằng trong trái tim bạn đã có nó rồi…

 

Khi trái tim bạn tràn đầy nước mắt, khi mỗi bước chân của bạn rỉ máu vì những mũi gai, hãy mỉm cười để cho mình thêm một chút dũng khí, để vững tin bước đi trên con đường đời phía trước. Và ít nhất thì mỉm cười để làm chỗ dựa cho người khác khi họ lâm vào hoàn cảnh như bạn, mỉm cười để không ai phải buồn khổ như ta nữa…

 

Khi mỗi ngày mới đến với cuộc đời bạn, hãy mỉm cười để cảm ơn cuộc đời đã cho bạn thêm một ngày để được yêu thương, để có thêm thời gian nói với những người bạn yêu quý rằng bạn dành cho họ nhiều tình cảm đến mức nào…

 

Khi bạn gặp một vấn đề thật khó khăn để giải quyết, hãy mỉm cười để giữ cho tinh thần mình được bình tĩnh. Và như thế vấn đề sẽ dễ hơn trước nhiều…

 

Khi một người nào đó đang buồn và muốn tâm sự với bạn, hãy mỉm cười với họ để cho họ thêm một chút niềm tin vào cuộc sống. Những người không thể cười là những người cần nụ cười hơn bao giờ hết. Một nụ cười sẽ không làm nghèo đi người cho nó, nhưng sẽ làm người nhận nó giàu thêm. Đó là cái vốn quý nhất mà Thượng đế ban tặng cho mỗi chúng ta…

 

Khi bạn bị tổn thương, hãy mỉm cười để hàn gắn nó lại. Thời gian sẽ là liều thuốc tốt nhất để làm lành vết thương ấy, nhưng dù gì thì nó cũng đề lại vết sẹo trong cuộc đời bạn. Hãy mỉm cười để xoá đi vết sẹo ấy. Vì chỉ khi tha thứ cho người khác, ta mới có thể tha thứ cho chính mình, để cái quá khứ đau thương kia chìm vào dĩ vãng…

 

Vậy, nếu bạn buồn đau hay hạnh phúc, thất vọng hay hi vọng, mệt mỏi hay tràn đầy niềm tin, hãy luôn luôn mỉm cười, mỉm cười để nhận ra rằng tất cả những cảm xúc ấy chính là món quà mà cuộc đời đem đến cho bạn. Và chính từ những món quà ấy mà chúng ta cảm nhận được chúng ta thật hạnh phúc khi được làm một con người, được biết thế nào là vui buồn, là xúc động. Hãy trân trọng và nâng niu từng phút giây của cuộc đời mình, sống thật tốt, thật xứng đáng ngay từ ngày hôm nay, để khi nó qua đi, để khi ngày mai đến, bạn sẽ không bao giờ phải dùng đến 2 từ “hối tiếc”… Và hãy cười, cười nhiều hơn nữa, vì ít nhất thì trong mắt một ai đó, nụ cười của bạn đáng giá hơn ngàn lần những nỗi đau khổ mà họ đã từng phải trải qua trong cuộc đời…

 

Sưu tầm từ Internet.

 

 Sưu tầm từ Internet


20 TRIẾT LÝ SỐNG BÌNH DỊ CỦA ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA

 

Nói đến Tây Tạng thường chúng ta liên tưởng đến một đất nước Phật giáo đầy bí ẩn được che giấu giữa những dãy núi tuyết Hy Mã Lạp Sơn.

Đến đây, người ta còn tìm được cảm giác thư thái bình yên trong tiếng chuông chùa ngân vang. Đi qua những cánh đồng bạt ngàn của dân du mục, những dãy núi tuyết, người ta có cảm giác đi qua đủ mọi hỷ, nộ, ái, ố của cuộc đời để rồi thấy lòng mình như được gột rửa, trở nên thanh sạch và yên bình hơn.

Ở đất nước Phật giáo đầy bí ẩn này, người ta còn truyền nhau những câu chuyện huyền bí về nhũng vị Đạt Lai Lạt ma, là hiện thân lòng từ của Chư Phật và Bồ Tát. Những vị Đạt Lai Lạt Ma này luôn gởi gắm tới cả thế giới những triết lý sống lương thiện, hạnh phúc bình dị với mong muốn mọi người đều có thể sống lạc quan, vui vẻ và hạnh phúc. Hãy cùng ELLE chiêm nghiệm những câu nói hay từ Đức Đạt Lai Lạt Ma nhé:

 

1. Hạnh phúc không phải là thứ có sẵn. Hạnh phúc đến từ hành động của chính ta.

 

2. Nếu có thể, hãy giúp người khác. Nếu không có thể thì ít nhất không nên hại ai.

 

3. Nếu bạn muốn người khác được hạnh phúc, hãy thực tập từ bi. Nếu bạn muốn được hạnh phúc, hãy thực tập từ bi.

 

4. Tôn giáo của tôi rất đơn giản. Tôn giáo của tôi là sự tử tế.

 

5. Hãy nhớ rằng khi không đạt được những gì bạn muốn, đôi lúc, lại là sự may mắn tuyệt vời.

 

6. Thẩm quyền tuyệt đối luôn dựa vào lý trí và sự phân tích nghiêm túc.

 

7. Chúng ta có thể sống thiếu tôn giáo và thiền định, nhưng chúng ta không thể tồn tại nếu không có tình người.

 

8. Chúng ta không bao giờ đạt được hòa bình trên thế giới, ngoại trừ chúng ta phải thực sự có hòa bnh trong chính mình.

 

9. Hãy trở nên tử tế bất cứ khi nào có thể. Trên thực tế, ai cũng có thể trở nên tử tế.

 

10. Nếu bạn có sợ hãi về nỗi khổ niềm đau, bạn nên quan sát xem bạn có thể làm được gì với nó. Nếu bạn có thể, không có gì phải lo lắng về nó. Nếu bạn không thể làm được, lại càng không nên lo lắng về nó.

 

11. Nếu không yêu thương chính mình, bạn không thể yêu thương người khác. Nếu bạn không có từ bi đối với mình, bạn không thể phát triển lòng từ bi đối với người khác.

 

12. Tiềm năng con người vốn bằng nhau ở mỗi người. Cảm giác: “tôi không có giá trị” là sai lầm. Hoàn toàn sai lầm. Bạn đang lừa dối chính mình. Chúng ta có năng lực tư duy, do vậy, thử hỏi ta thiếu cái gì đây? Nếu ta có năng lực ý chí, bạn có thể thay đổi mọi thứ. Bạn có thể nói rằng: “Bạn là chủ nhân của chính bạn”.

 

13. Chúng ta phải thừa nhận rằng khổ đau của một người hoặc một quốc gia cũng là khổ đau chung của nhân loại; hạnh phúc của một người hay một quốc gia cũng là hạnh phúc của nhân loại.

 

14. Bằng bạo lực, bạn có thể giải quyết được một vấn đề, nhưng đồng thời, bạn đang gieo các hạt giống bạo lực khác.

 

15. Khi con người còn sống, chúng ta phải nghĩ đến các thế hệ tương lai: Một môi trường sạch được xem là nhân quyền giống như bao quyền khác. Vì vậy, một phần trách nhiệm của chúng ta về người khác là đảm bảo rằng thế giới mà ta đang sống là khỏe mạnh, nếu không nói là khỏe mạnh hơn cái ta đã thấy.

 

16. Danh ngôn Tây Tạng có câu: “Bi kịch nên được sử dụng như nguồn sức mạnh”. Bất luận là khó khăn nào, kinh nghiệm đau khổ ra sao, nếu chúng ta đánh mất hy vọng thì đó là thảm họa đích thực.

 

17. Các sinh vật đang sống trên địa cầu này, dù là con người hay con vật, là để cống hiến, theo cách riêng của mình, cho cái đẹp và sự thịnh vượng của thế giới.

 

18. Hãy học các nguyên tắc để biết phá vỡ nguyên tắc đúng cách.

 

19. Trong cuộc chiến vì tự do, chân lý là vũ khí duy nhất mà chúng ta sở hữu.  (Mặc dù nhiều khi chân lý giả tạo tạm thời thuộc về kẻ chiến thắng, kẻ mạnh.  Nhưng chân lý thật sự sẽ vĩnh viễn trường tồn)

 

20. Từ bi và độ lượng không phải là dấu hiệu của yếu đuối, mà thực ra là biểu hiện của sức mạnh.

 

Đức Đạt Lai Lạt Ma

 

Sưu tầm từ Internet

 

DỪNG LẠI BÊN ĐỜI


Giữa nhịp đời ồn ào, hối hả, phải đối mặt cùng quá nhiều bon chen, giành giật, nghiệt ngã, mỏi mệt..., cần lắm những khoảnh khắc dừng lại để khám phá lại mình, để nhận diện chính mình.

 

Đàng khác, đời mỗi người phải trải qua biết bao nhiêu thăng trầm, lo toan, phiền muộn. Dòng đời mải miết lôi ta vào vòng xoáy của nó. Cứ thế mà ta trôi theo nó như cuộn vào cơn lốc, như ào ào cuốn vào cơn lũ dữ, đầy tất bật, đầy mê mải, vừa mệt nhoài, vừa vô nghĩa.

 

Vì thế mà phải dừng lại, phải tự nhìn và phản tĩnh bản thân.

 

Bởi nhiều lần giật mình nhìn lại, ta mới thản thốt: mình đã bỏ lại sau lưng tuổi xuân hồng, bỏ những cuộc hạnh phúc đan xen nhiều mộng mị, bỏ những dang dở mà phần chắc là không còn thời gian thích hợp để nối cho trọn, bỏ tất cả những bươn chãi nhọc nhằn...., để giờ này, chẳng những ta chẳng còn gì, chẳng được gì, mà như đang đánh mất nhiều ý nghĩa sâu nặng của cả một quảng đời...

 

Bỗng dưng ta yêu quá một cuộc sống chân chất, dung dị. Ta thấy yêu, thấy quý vô cùng giá trị của một cuộc sống bình thường, một việc làm đơn giản, một hành động tuy không lớn nhưng mang ân tình, chứa chất nhiều thành ý khiến người nhận lẫn người cho đều hạnh phúc….

 

Dừng lại bên đời để nhìn lại chính đời ấy, ta còn nhận ra, không chỉ mình ta, nhưng là cả nhân gian này giống nhau như đúc khuôn: Sinh ra trong cuộc đời, dù là ai, thành phần nào, thành công hay thất bại, có niềm tin hay không, đã có lúc sinh ra, thì đều phải sống, phải bước tới mà không bao giờ có thể quay lui, hay chầm chậm lại, nhưng bị thời gian đẩy về phía trước để dù muốn dù không, phải bước cho trọn kiếp người.

 

Cần lắm những khoảnh khắc dừng lại để nhìn đời, mà nhận ra đời chẳng bao giờ biết thương ai, lại cứ đẩy người đồng hành với nó đi miệt mài như vốn nó đã như thế từ vạn vạn kiếp.

 

Nhìn lại bên đời để thấy đời vội vã, không phải để run rẫy hay tiếc nuối, nhưng để biết yêu thương, biết sống cho hoà hợp, sống chân thành, vị tha, không ích kỷ, không vụ lợi, không xấu xa, bẩn thỉu,….

 

Nhìn lại bên đời để biết giữ cho mình không bao giờ nghiêng ngã, mà luôn sống bằng cõi tâm trong sáng, hướng đến mục đích tốt đẹp, và thực hành những chân, thiện, mỹ.

 

Cần nhớ: Khi biết sống vì mọi người xung quanh, lấy niềm vui của mọi người làm niềm vui của chính mình, cuộc sống sẽ không còn đau khổ hay bi lụy, thay vào đó là những vui tươi, là yêu thương, chia sẻ, xung quanh sẽ mãi là một màu xanh của những dịu dàng, những tin tưởng...

 

Không ai có thể chọn cho mình một nơi sinh ra nhưng ai cũng đều có quyền chọn cho mình mục đích sống. Vậy sao ta không chọn một cuộc sống mang nhiều ý nghĩa, sống để không hổ thẹn với lương tâm, để có thể tự hào nhìn cuộc đời bằng ánh mắt viên mãn, tự hào.

 

Nhìn lại bên đời để cố mà sống ngay thẳng, ngẩng cao đầu không hối hận hay nuối tiếc, đừng để khi quay đầu nhìn lại, ta phải ngậm ngùi, tiếc xót: “giá như ta tích cực hơn”, “giá như ta đừng làm như thế”, “giá như ta suy nghĩ thoáng hơn”...

 

Nhìn lại bên đời để tận hưởng từng khoảnh khắc, để yêu thật nhiều những phút giây hiện tại. Ta sẽ căng hết sức mình để sống tốt nhất phút hiện tại. Ta sẽ làm cho đời ta thật ý nghĩa bằng từng phút giây hiện tại. Và như thế, ta sẽ không như nhiều người, cứ mãi nuối tiếc đời mình.

 

Ngược lại, sống thật dồi dào và chắt chiu từng phút giây trôi qua để mang lại cho chính đời mình những ý nghĩa phong phú, mãi đến khi nhắm mắt xuôi tay, ta chẳng còn gì nấm nuối, nhưng sẽ vừa ý với chính mình, vừa ý với thành quả mà mỗi phút giây ta đã căng mình sống tối đa.

 

Nhìn lại bên đời, ta không cho phép mình chấp nhận hay buông xuôi theo những khó khăn mà cuộc đời mang đến.

 

Dù đối diện cùng hoàn cảnh nào, ta phải cố nhận thức rằng mình là ai, đang làm gì, đang hướng đến cái gì, và quan trọng là phải giữ cho được là chính mình, để ta can đảm giải quyết. Nếu cần cắt đứt, phải cắt đứt. Nếu cần tiếp tục, phả lao vào mà tiến đến đoạn kết….

 

Tóm lại: Đời người chỉ sống có một lần. Ta cần sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì đã từng hoài phí. Sống làm cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng, ta từng ti tiện, hèn đớn... Rồi một ngày xuôi tay nằm xuống, ta hãnh diện mỉm cười từ giả thế trần trong bình an, trong suy nghĩ đẹp mà mọi người dành cho ta.

 

Ôi ta hạnh phúc. Hạnh phúc chứa chan mà vẫy chào tất cả...

 

Lm JB NGUYỄN MINH HÙNG