Sưu tầm từ Internet


TRƯỞNG THÀNH KHÔNG LIÊN QUAN TỚI TUỔI TÁC,
 MÀ LÀ TRẠNG THÁI ĐẠT ĐƯỢC CỦA NỘI TÂM



Cuộc đời của mỗi con người đều trải qua rất nhiều cảm nhận, lĩnh hội và kinh nghiệm, có cái tốt cái xấu, có cái đúng cái sai, hoặc có những thứ mang lại cho bạn niềm vui, có những thứ mang lại cho bạn nỗi đau, nhưng những quá trình này khiến bạn từng bước trưởng thành hơn.

Cũng là những thứ chúng ta từng trải qua, thời trẻ lông bông, có khí thế của “nghé non không sợ hổ”. Nhưng cùng với thời gian, chúng ta dần trưởng thành, dần dần học được làm một người ôn hòa và an tĩnh.

Dấu hiệu đầu tiên của sự trưởng thành là sự nóng tính ngày càng ít đi

Chúng ta của trước đây, gặp phải những chuyện khiến bản thân cảm thấy không vui hay những sự việc đau buồn xảy ra bất ngờ thường nổi giân lôi đình, cuồng loạn và lo lắng tuyệt vọng. Nhưng khi đã trưởng thành, ta dần dần học được cách kiềm chế lại tính khí của mình. Ngay cả khi trong lòng có tâm trạng, ta cũng duy trì một vẻ ngoài bình thường, điềm đạm, thận trọng, nói năng dứt khoát, hành động hợp lý.

Một là, chúng ta bắt đầu hiểu được cơ thể này là của riêng mình, nếu tính khí hỏng rồi, người phải chịu thiệt thòi và bị giày vò chỉ có chính bản thân mình thôi. Huống hồ, ta không đáng để trừng phạt mình vì những lỗi lầm của người khác, hơn nữa cố chấp với bản thân cũng là điều không cần thiết.

Hai là, chúng ta bắt đầu hiểu rõ rằng tức giận chẳng thể giải quết vấn đề mà càng làm cho sự việc càng ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Bởi vì cho dù gặp phải sự việc bất đắc ý nhất bạn cũng phải đối mặt với nó. Mà nếu tâm trạng của bạn không tốt thì rất dễ đưa ra những phán đoán, lựa chọn và cả những quyết định sai lầm.

Cuối cùng, chúng ta lĩnh hội được rằng thời gian và năng lượng của mình là có hạn, vì vậy không cần phải vì những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể mà vướng mắc không thôi, canh cánh trong lòng. Ta cũng không cần vì những chuyện khó giải quyết, hiểu lầm và gièm pha mà làm to sự việc, chỉ cần làm cho trái tim mình yên bình, thẳng thắn và vô tư là được.
Trên thực tế, khi tính khí của bạn càng hỗn loạn thì càng bộc lộ bạn tu dưỡng phẩm hạnh chưa đủ. Lề lối nhỏ, cảnh giới thấp. Người ít câu thúc bản thân, hành xử thiếu lễ độ, không coi trọng lề lối chỉ càng biểu hiện ra cảnh giới tâm tính thấp kém mà thôi.

Sống trong xã hội này, sau khi phải vật lộn trong một thời gian dài, bạn sẽ dần dần triệt tiêu những sự sắc xảo mà bản thân không nên có, ngay cả sự hăng hái cũng dần dần bị mất đi, sau đó sẽ biết dùng sự ôn hòa nhã nhặn đi đối nhân xử thế, chứ không phải là sự bộc phát vô tri và nông cạn.

Biểu hiện thứ hai của sự trưởng thành là kỳ vọng ngày càng ít đi
Chúng ta của trước đây, đối với bất cứ người nào, việc nào đều có đầy những sự mong chờ. Chỉ cho đến khi chúng ta gặp phải những chuyện ấm ức, ngã nhào mới phát hiện ra: Thì ra nỗ lực là thứ cần có để thành công nhưng không phải là điều kiện duy nhất, bạn nỗ lực có gắng có thể sẽ thành công, nhưng chỉ có nỗ lực không thôi, thì sẽ không thành công được.

Vì thế bạn chỉ cố gắng cày cấy, cố gắng đấu tranh, dốc hết toàn bộ sức lực, cuối cùng có thể không được như ý, nhưng ít nhất bạn cũng không còn gì để hối tiếc.

Khi đối xử với người khác bằng sự chân thành, nhưng người khác chưa chắc đã giống như bạn, thậm chí còn giả tình giả ý. Vì thế, bạn nên hạ thấp những mong muốn của mình đối với người khác, đừng đặt đòi hỏi quá cao vào bất cứ mối quan hệ nào, bởi vì, kỳ vọng càng cao thì độ tổn thương càng lớn. Hy vọng càng lớn thì thất bại càng đau, luôn giữ một trái tim bình thường, thì có thể giảm bớt ảo tưởng phi thực tế và cảm giác thất vọng.

Lương thiện là phẩm hạnh chúng ta nên có, nhưng điều này không có nghĩa là khi chúng ta lương thiện chúng ta sẽ không gặp phải những chuyện xấu, thậm chí có người còn dùng oán để đền đáp lại ơn nghĩa của bạn.

Bạn không có cách nào để khống chế lời nói và hành động của người khác, nhưng bạn có thể khống chế tốt bản thân mình. Chỉ cần trong tim bạn tồn tại chính khí và chính nghĩa, làm người một cách hiền hậu, làm việc một cách thanh bạch, làm được chuyện không xấu hổ với lương tâm của mình.

Khi dần dần giảm bớt những đòi hỏi ở người khác, chúng ta sẽ không còn vướng mắc, không còn cố chấp, không còn cưỡng cầu mà càng trở nên lý trí, tỉnh táo và nhìn xa trông rộng.
Dấu hiện thứ ba của sự trưởng thành là tâm trạng sống càng ngày càng tốt
Chúng ta của trước đây, gặp phải những chuyện không như ý liền dễ dàng phàn nàn và oán trách. Gặp được những người có điều kiện tốt hơn bản thân liền so sánh, gặp phải những khó khăn tạm thời, liền rơi vào trạng thái hoảng loạn.

Chúng ta vào thời điểm đó, cả người tràn đầy năng lượng tiêu cực, cảm thấy như cả thế giới đang chống lại chúng ta, cũng chẳng có việc gì khiến mình cảm thấy vừa ý. Nhưng càng chỉ trích, càng so sánh, cuộc sống càng không thuận lợi.

Sau này bạn học được cách không còn than phiền, cái gì có thể thay đổi thì thay đổi, không thể thay đổi được thì chấp nhận, đừng làm những chuyện vô nghĩa, chỉ có thể ngăn chặn những mất mát kịp thời mà không ảnh hưởng đến người khác.

Chúng ta học được cách không so sánh, bởi nhiều khi nhìn thấy quả ngọt của người khác mà không thể nhìn thấy trái đắng mà người đó từng phải nếm trải.

Hạnh phúc là loại cảm nhận biết đủ, không phải là dục vọng lấp đầy chỗ trống.
Dần dần học được cách có những suy nghĩ tích cực, trên thực tế bất cứ việc gì cũng có hai mặt, bạn càng quan tâm mặt tích cực, lạc quan, ánh sáng của nó, càng có thể thu hút những thứ tương tự.

Dần dần bạn sẽ hiểu, thực ra một người sống có tốt hay không, đối với những chuyện anh ta gặp phải, những kinh nghiệm đã qua, những hoàn cảnh sống của anh ta, không có nhiều sự liên quan cho lắm, mà sự liên quan ở đây là tâm trạng sống thế nào. Tâm trạng không tốt, thế giới sẽ rơi vào một mảng đen tối không có ánh sáng, tâm trạng tốt, đời người sẽ bao la, rộng lớn và tràn đầy ánh sáng.

Sự trưởng thành của một người, chính là sự tự suy xét, tự điều chỉnh của nội tâm chứ không phải từ bên ngoài tìm kiếm.

Mỗi người đều mong muốn trưởng thành.
Khi một người có bản lĩnh càng lớn thì cái tôi còn nhỏ, bởi họ đã luyện tập thành công khả năng đối mặt với những sự khó khăn, gian nan và đau khổ.

Khi cảnh giới của một người càng cao, sự kỳ vọng của họ càng ít, bởi càng ngày càng hiểu được, trước tiên là cố hết sức, sau đó nghe theo sự sắp xếp của ông Trời, càng không đặt hy vọng vào người khác.

Khi một người sâu sắc hơn, minh bạch và lạc quan hơn, tâm trạng sẽ tốt hơn. Bởi vì họ đã trau dồi những phẩm chất tốt đẹp để gặp loạn mà không kinh sợ, xem nhẹ mọi thứ.

Trên thực tế, trưởng thành không liên quan gì đến tuổi tác, nó là một trạng thái tâm lý ôn hòa và sôi nổi, là một kiểu tu dưỡng điềm nhiên đối mặt với cuộc đời, là một lối sống trưởng thành và một thái độ đối với cuộc sống.

Chúc bạn và tôi sống một cuộc sống rộng lớn hơn, cởi mở và bình tĩnh hơn trên đường đời!

NGỌC LINH





LÁ THU VÀNG - LỮ LIÊN



Video LÁ THU VÀNG - TIẾNG HÁT KHÁNH HÀ

***
Chiều buồn nhìn lá, tàn tạ ngoài hiên xưa
Hồn nhẹ vào Thu, nhuộm vàng màu nhớ
Làn môi rạng rỡ, ánh mắt ôi đê mê
Mơ phút anh hôn, lửa cháy trong hồn

Ngày nào anh từ ly
Sân buồn man mác
Đông về heo hút
Tiếng gió vút khơi
Người yêu hỡi, ngóng trông nhau hoài
Mãi xa xôi ...  chỉ thấy Thu về lá vàng rơi

Sưu tầm từ Internet




NGHĨ VÀ CẢM NHẬN VỀ CUỘC SỐNG CỦA MÌNH




Dừng lại đúng lúc sẽ giữ được nhiều thứ. Dừng lại những yếu đuối trong lòng để giữ mãi một tình bạn thiêng liêng. Dừng lại một lời nói không hay để giữ lại những giá trị cao đẹp của chính mình. Dừng lại một ý nghĩ vượt khởi để không tạo thêm nghiệp chướng.

Trong dòng đời hối hả, đã bao lần chúng ta dừng lại một chút để nghĩ về cuộc sống của mình? Mỗi một đời người phải trải qua biết bao nhiêu thăng trầm, lo toan, phiền muộn. Nhưng cuộc sống thì cứ trôi đi ào ào như cơn lũ, làm cuộc đời cứ xoay chuyển liên tục,… chúng ta cứ tất bật, cứ mê mải chạy theo, bỏ lại sau lưng tất cả để rồi nhìn lại ta chẳng được gì….

Ít có ai thấy được giá trị của một cuộc sống bình thường, một việc làm đơn giản tuy không lớn nhưng mang lại nhiều niềm hạnh phúc…. Đã là một cuộc đời thì chúng ta đều phải sống và sống như thế nào thì cũng phải sống hết trọn kiếp người.

Sống yêu thương, hoà hợp, sống chân thành, vị tha hay sống ích kỷ, vụ lợi, xấu xa, bẩn thỉu,…. thì cũng mấy ai hưởng được trọn vẹn hạnh phúc một khi nhắm mắt xuôi tay.

Hầu như mỗi người chúng ta, chẳng ai có thể hài lòng về cuộc sống của mình, nhưng chúng ta cần phải biết tự cân bằng trong cuộc sống, đừng bao giờ để mình rơi vào tình trạng bế tắc, không có đường ra. Hãy tìm cho mình một lối thoát dù con đường đó đấy rẫy chông gai, trắc trở…

Hãy vững tâm và tin rằng, còn có biết bao nhiêu điều tốt đẹp chờ đón ta phía trước.

Không ai có thể chọn cho mình một nơi sinh ra nhưng chúng ta có quyền chọn cho mình một mục đích sống. Vậy tại sao ta không chọn một cuộc sống mang nhiều ý nghĩa, sống để không hổ thẹn với lương tâm, để có thể tự hào nhìn cuộc đời bằng ánh mắt đầy hy vọng.

Và để thấy sự hoàn hảo bên trong một con người hướng đến sự hoàn thiện, hãy sống làm sao để trước khi ta chết đi, ta không phải hối hận về những gì ta đã làm.

Sống ngay thẳng, ngẩng cao đầu không hối hận hay nuối tiếc, đừng để khi quay đầu nhìn lại, ta phải ngậm ngùi rằng “giá như, giá như ta đừng làm như thế”. Biết rằng sống không hề đơn giản, nhưng ta hãy cố gắng vì lời nói ra thì rất dễ nhưng thực hiện thì rất khó.

Cuộc đời vô thường, một kiếp sống nghe thì có vẻ như dài vô tận nhưng thời gian trôi nhanh, và khoảng cách giữa sự sống và cái chết rất mong manh.

Hãy sống làm sao để có khi ta vấp ngã, bên cạnh ta có ngay một bàn tay nâng đỡ để cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc đời thông qua những lời nói, hành động của mọi người.

Tuy những lời nói dịu dàng, ánh mắt ấm áp, cử chỉ cảm thông không đủ để xoá hết nhưng cũng có thể xoa dịu những nỗi đau đang âm ĩ, có thể ta không hoá giải được nhưng ta đã chia sẻ phần nào những vướng mắc.

Ta không cho phép mình chấp nhận hay buông xuôi theo những khó khăn của cuộc đời mang đến. Phải biết nhận thức rằng mình là ai, đang làm gì, đang hướng đến cái gì và quan trọng là phải có một điểm dừng….

Dừng lại đúng lúc sẽ giữ được nhiều thứ. Dừng lại những yếu đuối trong lòng để giữ mãi một tình bạn thiêng liêng. Dừng lại một lời nói không hay để giữ lại những giá trị cao đẹp của chính mình.

Dừng lại một ý nghĩ vượt khởi để không tạo thêm nghiệp chướng. Dừng lại những ham muốn để có được một đời sống than thản. Và hãy sống như những câu thơ mà thầy Thích Huệ Hải đã viết:

“Sống không giận, không hờn, không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai
Sống chan hoà với những người chung sống.
Sống là động nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống an vui, danh lợi mãi xem thường
Sống bất biến giữa dòng đời vạn biến”.

Sống với một tâm hồn trong sáng, luôn hướng đến những mục đích tốt đẹp. Sống vì mọi người xung quanh, lấy niềm vui của mọi người làm niềm vui của chính mình thì cuộc đời này sẽ không còn mang đến những đau khổ hay bi luỵ, thay vào đó là những hạnh phúc vui tươi, là yêu thương, chia sẻ,… và cuộc đời này sẽ mãi mãi là một màu xanh hy vọng.

Xin trích một câu nói nổi tiếng trong tác phẩm “Thép đã tôi thế đấy” của nhà văn Liên Xô Nikolai Alekseyevich Ostrovsky để thay lời kết:

“Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời, sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người…. ”.

Kiến Minh



CÁT BỤI - TRỊNH CÔNG SƠN

LinK Video CÁT BỤI - KHÁNH LY


Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai vươn hình hài lớn dậy
Ôi cát bụi tuyệt vời
Mặt trời soi một kiếp rong chơi

Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi
Ôi cát bụi mệt nhoài
Tiếng động nào gõ nhịp không nguôi

Bao nhiêu năm làm kiếp con người
Chợt một chiều tóc trắng như vôi
Lá úa trên cao rụng đầy
Cho trăm năm vào chết một ngày

Mặt trời nào soi sáng tim tôi
Để tình yêu xay mòn thành đá cuội
Xin úp mặt bùi ngùi
Từng ngày qua mỏi ngóng tin vui

Cụm rừng nào lá xác xơ cây
Từ vực sâu nghe lời mời đã dậy
Ôi cát bụi phận này
Vết mực nào xóa bỏ không hay...


Sưu tầm từ Internet
MƯỜI THỨ VÔ GIÁ


Nhà tỉ phú thế giới Jordi Al Emany công nhận những điều mà đồng tiền dù bao nhiêu cũng không thể mua được ! Chúng ta hảy thử xem đó là những thứ gì ?

1. Khỏe mạnh
Đạt Lai Lạt-ma : Nhân loại, vì kiếm tiền mà hy sinh sức khỏe. Vì chữa bệnh mà hy sinh tiền tài. Sau đó, vì lo lắng tương lai nên bỏ quên cảm nhận hiện tại. Cứ như vậy mà không cách nào sống với hiện tại. Khi còn sống, họ quên rằng cuộc đời là ngắn ngủi. Đến khi chết, mới phát hiện mình chưa từng một lần sống thật ý nghĩa.

2. Tình thương
Tagore: Lúc thoát khỏi cảnh nghèo khó, chúng ta sẽ có được tiền tài của mình, nhưng để có được khoản tiền này, chúng ta đã mất đi bao nhiêu thiện tâm, bao nhiêu cái đẹp và bao nhiêu sức lực chứ !

3.  Niềm vui
Franklin : Tiền tài không thể khiến người ta vui vẻ, vĩnh viễn sẽ không, vì trong bản chất của nó không hề tồn tại cái gọi là vui vẻ. Người có được càng nhiều, lại càng muốn nhiều hơn.

4. Chính trực
Nhà tiểu thuyết người Anh – Douglas Adams : Lúc thật sự phục vụ người khác, điều cần thiết mà tiền tài không thể nào mua sắm hay đong đếm, đó chính là sự chân thành và chính trực.

5. Tôn trọng
Nhà triết học người Mỹ – Ayn Rand : Tiền tài là công cụ để tồn tại, thái độ của bạn đối với công việc cũng là thái độ của bạn đối với cuộc đời của chính mình. Nếu công việc kiếm sống là sa đọa, bạn đã hủy diệt ý nghĩa tồn tại của chính mình. Bạn đã từng cầm qua đồng tiền bất nghĩa chưa? Đã từng vì giành thêm chút lợi nhuận mà ức hiếp người khác chưa? Hoặc là hạ thấp tiêu chuẩn đạo đức của mình? Vì để có thể sống qua ngày đôi khi bạn đã làm những việc không nên làm? Nếu là như vậy, tiền tài cũng không mang đến dù chỉ một chút niềm vui. Đồ vật bạn mua sẽ trở thành một loại sỉ nhục mà không phải là ân huệ; là một loại căm hận mà không phải thành tựu. Như vậy, bạn sẽ thấy rằng tiền tài ví như một loại tội ác, bởi vì bạn không thể nào có được sự hảnh diện và tự tôn từ nó.

6. Nội tâm thanh tĩnh
Doanh nhân triệu phú nổi tiếng Mỹ – Richard M. DeVos : Tiền tài không thể nào mua được sự thanh bình trong nội tâm, nó không thể chữa trị mối quan hệ bị xé rách, hoặc làm cho cuộc sống không ý nghĩa trở nên ý nghĩa.

7. Đạo đức
Ký giả kiêm nhà văn người Mỹ – George Lorimer : Thứ có thể mua được bằng tiền dĩ nhiên là tốt, nhưng không nên quên rằng điều không thể mua được bằng tiền sẽ càng tốt hơn.

8. Giáo Dục
Nhà Vật lý thiên văn người Mỹ – Neil de Grasse Tyson :Con người không dùng sự cảm thông và chia sẻ để cảm nhận tình cảm và ý nghĩ của người khác hay những sinh vật khác trên trái đất, có lẽ giáo dục chính quy của chúng ta nên thêm vào giáo dục sự cảm thông và chia sẻ. Thử tưởng tượng, nếu giáo dục gồm có đọc, viết, toán học, cảm thông và chia sẻ, thì thế giới này sẽ không còn như cũ nữa.

9. Trí tuệ
Steve Jobs, tỷ phú, nhà sáng lập hệ thống điện toán cá nhân: Năm 25 tuổi, tôi đã kiếm được tài sản 100 triệu đô-la. Lúc ấy rất rõ ràng, rằng tôi không bị tiền tài nô dịch, hơn nữa, tôi cũng không dùng tiền tài để kiểm chứng trí tuệ của mình.

10. Tỉnh thức
Người vô danh : Tiền tài có thể mua nhà cửa để ở, nhưng không thể mua được một mái ấm êm đềm; nó có thể mua một chiếc giường, nhưng không mua được một giấc ngủ ngon; nó có thể mua một chiếc đồng hồ, nhưng không mua được thời gian; nó có thể mua được quyển sách, nhưng không mua được tri thức; nó có thể mua máu huyết, nhưng không mua được sức khỏe; nó có thể mua được những "nhãn hiệu" nhưng không thể mua được tư cách.

Cho nên tiền tài, vật chất chỉ là vật ngoại thân. Có những thứ vô giá !







Sưu tầm từ Internet

NGHĨ VỀ BẠN...


Bạn có biết ngay lúc này:

- Có ai đó rất tự hào về bạn .
- Có ai đó đang nghĩ đến bạn .
- Có ai đó quan tâm đến bạn .
- Có ai đó rất nhớ bạn

- Có ai đó muốn nói chuyện với bạn .
- Có ai đó muốn ở bên bạn .
- Có ai đó luôn mong sự bình yên cho bạn .
- Có ai đó luôn biết ơn mọi sự cổ vũ của bạn .
- Có ai đó muốn nắm tay bạn .
- Có ai đó luôn muốn bạn hạnh phúc .
- Có ai đó muốn tặng quà cho bạn .

- Có ai đó thán phục sự mạnh mẽ của bạn .
- Có ai đó muốn bảo vệ bạn .
- Có ai đó yêu thương bạn vì chính bạn là bạn .
- Có ai đó rất vui khi bạn là bạn của họ.
- Có ai đó muốn ôm bạn vào lòng
- Có ai đó đang nghĩ về bạn, mỉm cười và thầm mong bạn ở bên họ

- Có ai đó muốn khóc trên bờ vai của bạn
- Có ai đó nghĩ về bạn suốt cả đêm
- Có ai đó luôn cần sự động viên của bạn .
- Có ai đó đang muốn cười với bạn

- Có ai đó cảm thấy hạnh phúc vì bạn là bạn của họ
- Có ai đó đang nghe một bản nhạc nhắc họ nhớ về bạn
- Có ai đó luôn tin tưởng ở bạn .



       **  Có ai đó sẽ khóc khi đọc những dòng này và nghĩ tới bạn
           **   Và có ai đó muốn bạn gửi trang này cho họ...

Hãy nhớ rằng, ngay lúc này, bạn đang rất quan trọng như thế nào đối với một ai đó ...

Hãy gửi những dòng này tới những người bạn của bạn để họ biết rằng, trên thế giới này có một người luôn thầm cầu mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với họ. 


Sưu tầm từ Internet

Sưu tầm từ Internet

Khi nhìn lại cuộc đời mình, bạn hối tiếc điều gì nhất?


“Khi nhìn lại cuộc đời mình, bạn hối tiếc điều gì nhất?”
Theo Business Insider, đây là câu hỏi mà Karl Pillemer, giáo sư về phát triển con người tại trường Đại học Cornell (Mỹ), tác giả của tập sách “30 bài học của cuộc sống: Lời khuyên từ những người thông thái nhất nước Mỹ”, đã hỏi hàng trăm người cao tuổi trên 65 tuổi trong chương trình nghiên cứu Legacy Project (tạm dịch: Dự án di sản) của Đại học Cornell.


Tình yêu, sự nghiệp, con cái, v.v…, không phải là câu trả lời mà giáo sư Pillemer được nghe thấy thường xuyên nhất, mà thay vào đó lại là câu:
"Tôi ước rằng tôi đã không dành quá nhiều thời gian của cuộc đời mình chỉ để lo lắng".
Nhiều năm trước, khi giáo sư Pillemer, một chuyên gia lão khoa nổi tiếng thế giới gặp bà June Driscoll, một người phụ nữ đặc biệt. Bà Driscoll lúc nào cũng vui vẻ khi ở tuổi 90 và đang sống tại một nhà dưỡng lão. Bà Driscoll nói với giáo sư: “Sống vui vẻ, hạnh phúc nhất có thể chính là trách nhiệm của tôi, ngay tại đây, ngay hôm nay”.


Câu nói đó đã truyền cảm hứng cho Pillemer đi tìm câu trả lời cho việc làm sao một thế hệ trải qua nhiều mất mát đau thương, qua các sự kiện lịch sử thảm khốc và đau ốm lại có thể là những người hạnh phúc nhất. Ông muốn truyền đạt trí tuệ này lại cho thế hệ trẻ, những người dường như quá mong manh, khi chỉ một sự việc không vừa ý nhỏ nhoi cũng khiến họ mất phương hướng đến nỗi tự kết thúc cuộc đời mình.


Năm 2004, giáo sư Pillemer khởi động dự án Legacy Project và đã hỏi hơn 1.500 người Mỹ trên 65 tuổi về những bài học quan trọng nhất mà họ học được trong suốt cuộc đời mình. Trong cuốn “30 bài học cuộc sống”, ông gọi những người mình phỏng vấn là “chuyên gia của cuộc đời” vì chính họ, qua những hạnh phúc và khổ đau, thành công và thất bại đã nắm giữ những bài học trí tuệ nhiều hơn bất cứ nội dung của cuốn sách dạy kỹ năng sống nào.


Giáo sư Pillemer đã cho rằng những câu trả lời như “ngoại tình, công việc kinh doanh tồi tệ hoặc nghiện ngập” là những điều hối tiếc nhất trong cuộc đời của những người cao tuổi này.
Do đó, ông đã sửng sốt khi nghe đi nghe lại một câu trả lời: “Tôi ước rằng mình đừng lo lắng nhiều quá” và “Tôi hối tiếc vì đã lo sợ quá mức về tất cả mọi thứ”.
Trong cuốn “30 bài học cuộc sống”, Pillemer nói rằng ông không thể không ngạc nhiên về bài học này. “Những người này đều trải qua các thời kỳ khó khăn trong lịch sử và các bi kịch của cuộc đời, tôi tưởng rằng họ được phép lo lắng ở mức độ nào đó”.


Những người hầu như đã đi đến cuối cuộc đời này giải thích rằng thời gian là tài sản quý giá nhất của con người. Việc lo lắng về những điều có thể không bao giờ xảy ra, hoặc lo sợ về những thứ chúng ta không thể kiểm soát được là một sự lãng phí tài sản này một cách xuẩn ngốc.


Hành trình trên trái đất này của mỗi chúng ta là hữu hạn. Nếu lo lắng quá nhiều, bạn không còn mấy thời gian để tận hưởng, trải nghiệm và hạnh phúc. Vậy làm thế nào để giảm bớt thời gian lo lắng trong cuộc sống này? “Những người thông thái nhất nước Mỹ” nói với giáo sư Pillemer một số cách như sau:


Hãy sống từng ngày, đừng luôn nghĩ tới tương lai quá xa
Khi bạn sống và thấy mình lo lắng quá nhiều, hãy dừng lại và tự nhẩm “Điều gì rồi cũng sẽ qua”.Sự việc bạn đang phải đối mặt, dù khó khăn, đau khổ đến đâu rồi cũng sẽ trôi đi. Bạn không thể hủy hoại cuộc sống của mình bằng những suy nghĩ lo sợ được.


Tuy nhiên, chắc chắn có những ngày u tối mà bạn cảm thấy lo lắng khủng khiếp, không cách nào ngừng lại. Lúc đó hãy cố nghĩ rằng: lo sợ không có tác dụng gì tốt cả. Nó giống như việc tự mình uống thuốc độc mà hy vọng tên hàng xóm đáng ghét sẽ chết vì đau bụng. Hãy gạt nó ra khỏi suy nghĩ hết mức có thể.


Sống vui vẻ từng ngày, đừng nghĩ đến tương lai xa xôi ảm đạm. Việc lập kế hoạch là tốt nhưng không phải lúc nào mọi việc cũng xảy ra theo ý muốn của chúng ta. Do đó, điều quan trọng nhất là hãy sống trọn vẹn từng ngày.


Thay vì lo sợ vô cớ, hãy hành động
Nếu bạn thấy mình hay có những nỗi băn khoăn lo sợ, hãy tìm hiểu về nó. Ít nhất tìm hiểu nguyên do mà bạn lo lắng là gì, xác định nó rõ ràng. Chỉ việc ngồi lại và phân tích suy nghĩ tiêu cực của bản thân cũng giúp bạn gạt bớt được những muộn phiền vô lý. Tất nhiên, có những lo lắng hoàn toàn hợp lý. Khi đã xác định được chúng, hãy hành động, bắt tay vào làm cái gì đó thay vì ngồi yên và lo sợ.


Học cách chấp nhận một cách tích cực
Bất chợt có điều gì đó xảy ra với bạn. Ai đó làm bạn tổn thương. Bạn thấy tức giận, bạn muốn trả thù. “Cô ấy không nên làm như thế với tôi, tôi sẽ nói cho cô ta như thế này, như thế này …”. Quan hệ nhân duyên của con người vô cùng phức tạp. Bạn chẳng thể nào biết được nguyên nhân chính xác tại sao tự dưng một người lại rời bỏ bạn, làm bạn bực mình hay bẽ mặt. Trong trường hợp này, những người cao tuổi từ nhà dưỡng lão sẽ mỉm cười và nói rằng: “Không biết bao nhiêu lần tôi đã tự cảm ơn bản thân vì đã không nói lời nào”.


Ít nhất hãy dừng lại và đừng làm gì khi tức giận. Bạn có thể nói những lời nặng nề, gây thương tổn đối phương, nhưng sau đó thì sao? Hãy nhớ rằng bạn chỉ có thể điều khiển suy nghĩ của mình chứ không thể thao túng tình cảm, tư duy hay cuộc đời của người khác được.


Hãy chấp nhận những thực tế mà chúng ta không có thẩm quyền thay đổi, gạt đi những suy nghĩ tiêu cực, nhanh chóng lấy lại cân bằng và tiếp tục trải nghiệm cuộc sống.
Suy cho cùng, chính bạn chứ không phải ai khác là người chịu trách nhiệm cho việc bạn sử dụng số ngày còn lại của mình trong cuộc đời này ra sao.. Thù hận hay yêu thương, hạnh phúc hay thảm hại đều chỉ là những sự lựa chọn.

​ST​


MỘT CÕI ĐI VỀ - TRỊNH CÔNG SƠN



Video MỘT CÕI ĐI VỀ - KHÁNH LY
xin bấm vào link

Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt
Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt
Rọi suốt trăm năm một cõi đi về

Lời nào của cây lời nào cỏ lạ
Một chiều ngồi say, một đời thật nhẹ ngày qua
Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ
Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa

Mây che trên đầu và nắng trên vai
Đôi chân ta đi sông còn ở lại
Con tinh yêu thương vô tình chợt gọi
Lại thấy trong ta hiện bóng con người

Nghe mưa nơi nầy lại nhớ mưa xa
Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ
Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ
Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà

Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy
Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa
Từng lời tà dương là lời mộ địa
Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe

Trong khi ta về lại nhớ ta đi
Đi lên non cao đi về biển rộng
Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng
Ngọn gió hoang vu thổi buốt xuân thì.....